Diệp Thanh Minh  rõ ý trong điện thoại của Lưu Nghiệp Thành,  ý của Chu Trọng Sơn là thấy  thì dừng ,  thể tha thứ thì nên tha thứ. Chỗ dựa của Từ Văn Hạo đang  mạnh,  nên vì chuyện nhỏ  mà đắc tội  .
 
 
Diệp Thanh Minh liền đồng ý giải quyết chuyện . Sau khi Lưu Nghiệp Thành giúp hai bên hẹn một thời gian, Diệp Thanh Minh liền đến tỉnh thành.
 
 
Trần Phồn rửa sạch những món đồ sứ nguyên vẹn, phơi chúng  nắng.
 
 
Quan Sijin  những món đồ sứ đó, liền  với Trần Phồn: “Vừa nãy  trai  giúp chúng  liên hệ với một   đồ sứ,  là để chúng  đến kho của   xem thử. Kho của   còn  nhiều hàng tồn kho,    món cô thích.”
 
 
Trần Phồn  lắc đầu: “Thật   cũng   là quá thích những món đồ sứ , chỉ là những thứ  đều do  tỉ mỉ chọn lựa, là những thứ  yêu thích. Nếu vì chúng vỡ mà    mua những thứ khác về, bây giờ  cũng chẳng cảm thấy vui vẻ gì. Thôi bỏ , tối nay  sẽ  chợ đêm xem, gặp cái nào ưng thì mua,  thì thôi.”
 
 
--- Chương 401 Gia Tộc Họ Trần ---
 
 
Quan Sijin thật   chút  hiểu suy nghĩ  của Trần Phồn. Nếu để Trần Phồn tự phân tích,  lẽ chính là   vẻ.
 
 
Làm  vẻ thì cứ   vẻ , dù  Trần Phồn cũng sẽ  tự  hao tổn. Những thứ  thích  vỡ,  mất,  thì   tìm những thứ khác để thích.
 
 
Quan Siheng ăn sáng xong thì   ngoài mua quà. Anh   dẫn Quan Sijin đến thăm võ quán, để thằng bé  chỗ rèn luyện  thể, đừng suốt ngày bám theo Trần Phồn nữa. Xem cái chuyện rắc rối mà nó gây  cho Trần Phồn kìa, nếu  là phụ  của Trần Phồn, chắc bây giờ  thấy thằng em  là thấy phiền phức .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Trần Phồn tò mò Quan Siheng  mua gì, Quan Siheng liền : “Anh  hỏi Thẩm Tri Tự ,    sư phụ của  trai    thích uống rượu, nên   mua vài chai rượu ngon. Thẩm Tri Tự còn , mấy sư  của  trai   thích ăn vặt, nên  mua mấy thùng thịt bò khô, món  ăn ngon mà còn giúp tăng cơ nữa.”
 
 
Trần Phồn giơ ngón tay cái về phía Quan Siheng. Quan Siheng  hỏi Trần Phồn: “Trần Phồn ,  em thích gì?”
 
 
Trần Phồn lắc đầu: “Thứ em thích khá tạp nham, hôm nay thích cái , ngày mai  khi  thích cái khác. Mà ,  Quan,   hẹn với  ở võ quán khi nào thì đến ?”
 
 
Quan Siheng lắc đầu: “Anh vẫn  liên hệ. Anh nghĩ là ăn trưa xong  gọi điện. Lần đầu  thăm,  nhất là buổi sáng, mà giờ sắp đến bữa trưa ,  là hẹn một ngày khác .”
 
 
Lúc  điện thoại của Trần Phồn reo,  thấy là thầy giáo cô gọi đến, cô nhấc máy  ông Trình  trong điện thoại: “Phồn Phồn ,   tối qua cháu đánh  với   ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-663.html.]
 
Trần Phồn  ngạc nhiên: “Ôi, thầy ơi, mạng lưới thông tin của thầy phát triển ghê nhỉ, chuyện tối qua mà bây giờ thầy   .”
 
 
Ông Trình ở đầu dây bên   ha hả: “Không đùa với cháu nữa. Ta  một đứa cháu trai, tối qua cũng ở hiện trường. Nó đến tìm  hỏi thăm về cháu. Các cháu đều là con cháu nhà họ Trần, đứa cháu trai  của  là  chính trực, cháu xem cái gì cần dạy thì cứ dạy nó ?”
 
 
Trần Phồn lập tức nghĩ đến mấy  ở võ quán tối qua, liền : “Thầy ơi,  thầy bảo đảm thì  vấn đề gì cả. Anh  khi nào rảnh? Cháu liên hệ với   thế nào?”
 
 
Ông Trình vội vàng : “Không cần cháu liên hệ ,  sẽ bảo nó bây giờ đến tìm cháu. Nó là cháu nội của em trai thứ hai , từ nhỏ  theo sư phụ ở võ quán học võ,  đó  lính vài năm, xuất ngũ về thì phụ giúp sư phụ quản lý võ quán.”
 
 
Trần Phồn liền xót xa cho những   em họ : “Thầy ơi,   tìm một đơn vị chính thức nào chứ? Từ nhỏ  học võ công,  còn từng  lính, điều kiện  thế mà.”
 
 
Ông Trình : “Chuyện  một lời khó  hết, cháu cũng đừng hỏi nó. Nó tự nguyện  thì cháu cứ .”
 
 
Trần Phồn liền hiểu ,   họ  của cô, cũng là một   câu chuyện riêng.
 
 
Trình Tuế Ninh đến  nhanh, đạp chiếc xe đạp “28” cũ kỹ, mồ hôi nhễ nhại bước  nhà Trần Phồn.
 
 
Quan Sijin thấy là Trình Tuế Ninh thì  ngạc nhiên: “Đây chẳng  là đại sư  ? Sao   đến đây?”
 
 
Trình Tuế Ninh  chào hỏi xong,  với Trần Phồn: “Thật  ngờ, chúng    duyên phận như . Đại gia gia của  , cô từ nhỏ  học y thuật, còn  sự hưng thịnh của lão Trần gia chúng  là trông cả  cô đấy.”
 
 
Trần Phồn  tự hào: “Đó là điều đương nhiên, đây là sứ mệnh của cháu mà. Ông ngoại  đặt nhiều kỳ vọng  cháu, cháu   ông ngoại  thất vọng .”
 
 
Trình Tuế Ninh  ha hả.
 
 
Tô Di   Trình Tuế Ninh là  nhà họ Trần, liền đặc biệt  ngoài đặt một bàn tiệc ở nhà hàng, nhờ   mang đến nhà.
 
 
“Đây là quý khách của nhà , nhất định  tiếp đãi theo tiêu chuẩn cao nhất.”