Trần Phồn  theo bóng dáng mảnh mai ,    những ánh mắt xung quanh đang dán chặt  bóng dáng đó. Nơi  thành phần phức tạp, Vệ Thừa nhớ  những chuyện Chu Hoành Xương từng kể về các vụ việc xảy  khi  phượt,  chỉ đành mạnh tay đập  vô lăng một cái,   với Trần Phồn: "Chúng   thể để cô  cứ thế chạy mất . Cứ tìm  về  , chiều nay  sẽ gọi điện cho chú hỏi xem đây là con nhà ai,  bảo gia đình họ đến đón  về."
 
 
Trần Phồn cũng xuống xe, lấy từ trong túi xách  một gói khăn giấy ướt đưa  tay Hứa Nặc: "Em dùng cái  lau vết thương  , chúng  cứ tìm  về , chuyện   tính ."
 
 
Hứa Nặc  lời xin  với Trần Phồn, Trần Phồn  đáp , lời xin  đó vốn dĩ cũng   Hứa Nặc nên .
 
 
Vệ Thừa  để Trần Phồn ở  một . Nhìn những ánh mắt của mấy  lái taxi trong bãi đậu xe , khó mà  một cô gái nhỏ  một  liệu  gặp  chuyện gì   .
 
 
Trần Phồn lấy  hai chai nước, đưa cho Vệ Thừa một chai: "Chúng  mau tìm thôi, tìm  về  . Thời gian càng kéo dài, càng dễ xảy  chuyện ngoài ý ."
 
 
Vệ Thừa  đeo ba lô lên vai: "Đi thôi, tìm về phía đó ."
 
 
Hai    nhanh, từ xa vẫn  thể thấy bóng lưng Mễ Na. Khu bãi đậu xe  khá rộng, Mễ Na chạy cũng  quá nhanh. Vệ Thừa nắm tay Trần Phồn, luồn lách qua đám đông,    khẽ : "Dạo  khu    yên bình lắm. Anh   mấy hôm   chuyện,   cắm trại ngoài đồng  cướp, trong đó  cả con gái, gặp  chuyện  tệ."
 
 
Trần Phồn  xong liền hiểu  chuyện gì, sắc mặt cũng trở nên  tệ, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Vệ Thừa  bắt đầu chạy vút . Sắp đuổi kịp Mễ Na, Trần Phồn liền gọi cô : "Mễ Na, cô dừng , đừng  nữa!"
 
 
Ai ngờ Mễ Na  Trần Phồn  xong  chạy nhanh hơn, Trần Phồn tức đến nghiến răng nghiến lợi  với Vệ Thừa: "Cái cô gái    ngốc  , đất lạ  xa mà dám hành động kiểu đó?"
 
 
Vệ Thừa sắc mặt cũng  khó coi,   tự  đuổi theo, liền tăng tốc. Trần Phồn cũng theo  tăng tốc, còn vài chục mét nữa là đuổi kịp Mễ Na thì thấy một chiếc xe van bên cạnh mở cửa, kéo Mễ Na lên xe một cách thô bạo, chiếc xe lập tức vọt .
 
 
Tim Trần Phồn thắt ,  chai nước trong tay,
 
 
cô dồn lực  tay, chai nước  Trần Phồn ném , đập mạnh  cửa kính phía  xe van, tấm kính vỡ tan tành thành từng mảnh vụn.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-712.html.]
Có lẽ  khi chai nước đập  bên trong xe, nó  trúng   bên trong. Trần Phồn thính tai,  thấy một tiếng kêu thảm thiết từ trong xe. Vệ Thừa tiện tay đưa chai nước của  qua, Trần Phồn   hai lời, cầm lấy  tiếp tục ném tới.
 
 
Chiếc xe van vẫn tiếp tục lao về phía , Trần Phồn  đuổi kịp đến gần xe. Thấy chiếc xe đang tăng tốc, cô buông tay Vệ Thừa, chạy nhanh vài bước,  nhảy vọt qua cửa sổ phía   vỡ kính để  trong xe.
 
 
Vệ Thừa sững sờ,  tại chỗ  chiếc xe van đang phóng  xa dần, vội vàng chạy ngược về tìm xe của .
 
 
Phùng Xuân Hoa nắm tay Hứa Nặc,   rõ hành động của Trần Phồn phía . Thấy Vệ Thừa chạy ngược ,    về lấy xe, liền hét lên: " sẽ gọi điện về đơn vị ngay, yêu cầu hỗ trợ!"
 
 
Vệ Thừa  để tâm. Trong đầu  lúc  chỉ  là cảnh Trần Phồn nhảy  trong chiếc xe van. Anh    xe  bao nhiêu ,   những  đó là ai,  gì. Rõ ràng hôm nay  đưa bạn gái  yêu của  đến chơi là một chuyện  vui, nhưng giờ đây, Vệ Thừa thậm chí  dám nghĩ đến hậu quả.
 
 
--- Chương 435: Đuổi Kịp ---
 
 
Vệ Thừa cố nén nỗi sợ hãi trong lòng,  khi lái xe  khỏi bãi đậu, liền theo hướng chiếc xe van  rời  mà đuổi theo.
 
 
Phùng Xuân Hoa  chiếc xe jeep   xa, đỡ cánh tay Hứa Nặc, miệng  ngừng lẩm bẩm: "Xong , xong , Hứa Nặc , hôm nay ba  , chỉ cần một  xảy  chuyện thôi là hai đứa   gánh nổi . Em  xem  em  dẫn cái của nợ  đến chứ?"
 
 
Hứa Nặc  tèm lem nước mũi nước mắt: "Em   mà  sẽ  nông nỗi  chứ? Nếu em  sớm thì   đưa Mễ Na đến ."
 
 
Giờ phút  Phùng Xuân Hoa  dám buông tay Hứa Nặc nữa. Vừa   tận mắt thấy Mễ Na    kéo  trong chiếc xe van như thế nào. Lúc    quanh, thấy những   xem náo nhiệt xung quanh đều là kẻ  ý đồ .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Vệ Thừa lái xe  nhanh,   một đoạn  lâu liền thấy chiếc xe van  vỡ kính phía  đang đỗ bên đường.
 
 
Trần Phồn  bên đường, thấy xe của Vệ Thừa, liền vẫy tay từ xa. Vệ Thừa phanh két một cái dừng xe , đẩy cửa xe  chạy về phía Trần Phồn.
 
 
Trần Phồn  Vệ Thừa ôm  lòng, cảm thấy  run rẩy đến  thành hình, cô  vỗ vỗ lưng Vệ Thừa: "Thôi  , em   cả mà. Em đây là  từng sống sót ở vùng Tạng đấy, chuyện nhỏ nhặt  em còn chẳng thèm để mắt tới. Nào,  xem  , mấy    xử lý thế nào đây."