Trần Phồn đặt tay lên tay Vệ Thừa đang thao tác cần ,  nghiêm túc : “Không cần  về. Em cố ý đấy, em  dẫn những   đến đây, tóm gọn một mẻ.”
 
 
Vệ Thừa  Trần Phồn. Trong bóng tối,  chỉ  thấy đôi mắt sáng của Trần Phồn. Trần Phồn   chắc chắn, lý trí của Vệ Thừa mách bảo  rằng  thể đưa Trần Phồn  mạo hiểm,  đưa Trần Phồn rời khỏi đây. Ai  phía  còn   mai phục , ai  những    mang theo vũ khí .
 
 
Trần Phồn nhỏ giọng : “Năm xưa ở vùng Tây Tạng, em cùng Diệp Du và một  đồng đội khác của  , chúng em  phần tử khủng bố ở đó bắt cóc. Ba chúng em lúc đầu   lục soát ,  mang theo bất cứ thứ gì. Khởi đầu địa ngục như , ba chúng em vẫn
 
 
đại thắng. Vệ Thừa,   em  chuẩn  ,  tin em .”
 
 
Vệ Thừa nổ máy xe, tiếp tục  theo lộ trình  định.
 
 
Những   chiếc xe phía , thấy chiếc xe phía  dừng , giật . Họ sợ   chiếc xe phía  phát hiện hành tung của họ. May mà xe  nhanh  tiếp tục di chuyển.
 
 
“Lão đại,   nên tới đây ,  mỗi hai đứa trẻ ranh, lông lá còn  mọc đủ nữa là, mấy  em chúng  đủ sức đối phó .”
 
 
Một  đàn ông ba mươi mấy tuổi  im lặng ở ghế , hạ giọng : “Tình hình    đặc biệt, lão Lục và mấy    từng thất thủ bao giờ.   những   mặt kể , con bé đó  đuổi theo xe, cuối cùng nhảy từ cửa sổ   trong xe. Với  thủ như , mấy  các   đối phó nổi ?”
 
 
“Lão Lục chắc là  khinh địch thôi. Chúng   chuẩn  kỹ càng, còn mang theo vũ khí nữa. Con bé đó  lợi hại đến mấy, chúng  cùng xông lên, chẳng lẽ    đối thủ của nó ?”
 
 
Gã lão đại lắc đầu: “Lần  các    quá . Các  nên , quân đồn trú gần đây là lực lượng dã chiến,  nhất đừng gây chuyện ở khu vực . Kể từ khi chuyện đó xảy , khu vực  thường xuyên  các đơn vị huấn luyện dã chiến, con đường của chúng  cũng  dám  nữa,  lỡ bao nhiêu phi vụ  ăn?”
 
 
Một  bên cạnh  : “Lão đại, con đường  bây giờ chúng     thì cứ tạm  .   nhận tiền đặt cọc của  ít , nhờ chúng  giúp đưa ‘vợ’ về . Đây đúng là một phi vụ hời đó. Anh cứ yên tâm,    liên hệ chuyển ‘hàng’ về đây .”
 
 
--- Chương 439 Ngọn Lửa ---
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-718.html.]
Vệ Thừa suốt đường  đều kiểm tra điện thoại của . Tín hiệu điện thoại thực    lắm, lúc  lúc , mà giờ   thể dừng  để tìm sóng.
 
 
Anh thở phào một  dài,  khổ: “Phồn Phồn, nếu hôm nay em  bất kỳ tổn thương nào, tất cả đều là do . Em mà rụng một sợi tóc thôi, bố em cũng sẽ  tha cho  .”
 
 
Trần Phồn  : “Anh đừng lo. Em  đảm bảo với  ,  nghĩa là em  chuẩn  sẵn sàng. Em  cho  , phía  chỉ  một chiếc xe bám theo chúng , bên trong  tổng cộng năm , đều là nam giới. Tuy trông họ  vẻ  giỏi đánh đấm, nhưng em nghĩ, họ   đối thủ của hai chúng  . Ồ, đúng , họ còn mang theo vũ khí nữa.”
 
 
Nghe thấy vũ khí, lòng Vệ Thừa nguội lạnh  một nửa: “Phồn Phồn, hai chúng  dù  tuyệt thế võ công, nhưng  vũ khí, tất cả đều chẳng đáng một đòn.”
 
 
Trần Phồn  : “Đương nhiên . Theo kế hoạch của em, em sẽ  cho họ  cơ hội rút vũ khí . Nào, ăn một viên kẹo đậu  . Anh chỉ cần ăn kẹo đậu của em, đảm bảo tối nay  chuyện đều thuận lợi xuôi chèo mát mái.”
 
 
Vệ Thừa  Trần Phồn đút  miệng một viên thuốc tròn xoe,  mùi thơm thảo mộc. Cắn nhẹ bằng răng,  thấy nó ngọt lịm.
 
 
Vệ Thừa hạ quyết tâm: “Dù  cũng  như  , em     sẽ  . Nếu đến lúc đó, em  chuyện gì,  sẽ  sống nữa.”
 
 
Trần Phồn  hì hì: “Em  cho  , em   nhiều thủ đoạn bảo  mạng sống đó. Nhắc  một câu chân thành nữa, tuyệt đối đừng đắc tội với những  như em. Biết Đông y,  thể thông qua một vài biểu hiện bên ngoài mà phân tích về  gần như chính xác,  còn  thêm vài món ‘tiểu xảo’ mà  khác  , thì đủ cho những kẻ đắc tội với em  ‘uống một bình’ .”
 
 
Chiếc xe jeep đến nơi mà hai    thấy buổi sáng, một khu vực khá thoáng đãng ven đường, xung quanh vẫn còn một vài bức tường thành  phong hóa   bao nhiêu năm.
 
 
Sau khi dừng xe, Trần Phồn lấy  một cái túi từ cốp xe. Đây là thứ cô  đặt  lúc lên xe, khi đó Vệ Thừa cũng  hỏi là gì. Đến khi Trần Phồn đổ đồ trong túi , Vệ Thừa phát hiện đó là những thanh củi.
 
 
Trông là  dùng để đốt lửa. Vệ Thừa giúp Trần Phồn dựng những thanh củi lên, Trần Phồn  lấy  một chai nhựa từ trong túi. Vệ Thừa ngửi thấy mùi xăng, ngạc nhiên  Trần Phồn.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trần Phồn  hì hì: “Chỉ  thể , đám   đúng là   em thất vọng chút nào. Thế là theo đến đây . Nếu họ  tới, em còn  nghĩ cách  tay ở chỗ khác. Lần  đúng lúc, tự  mò đến tìm chết.”
 
 
Đổ xăng lên, quẹt một que diêm, ném  đống củi, lửa bùng lên dữ dội.