Bà ngoại Diệp   vui: " mà con gái nhà  đó, mới về nhà  bao lâu chứ? Giờ   yêu đương , hai năm nữa,  nghiệp đại học, chẳng  là sẽ lấy chồng ? Thanh Minh, con gái, lúc  đang là thời điểm  để học hành, chuyện yêu đương  tốn quá nhiều năng lượng. Con khuyên Phồn Phồn , tạm gác  , đợi đến khi  , công việc  định  chúng  hẵng  chuyện   ?"
 
 
Diệp Thanh Minh  khổ: "Mẹ ơi, nếu con quản  Phồn Phồn, con  đến mức chỉ  thể   ? Cái đứa Phồn Phồn , tính cách ương bướng thế nào bố     , con bé   chính kiến quá, con, con  quản ."
 
 
Ông ngoại Diệp tức giận: "Con là bố nó, con  quản  thì ai quản?"
 
 
Giọng Diệp Thanh Minh tràn đầy bất lực: "Bố ơi, con bé bây giờ  thể gọi con một tiếng bố là con  mãn nguyện lắm . Trước mặt Phồn Phồn, lưng con  bao giờ thẳng  cả. Thôi thì chúng  cứ tôn trọng lựa chọn của con bé , cùng lắm thì chúng   một bên mà trông chừng, đừng để con bé chịu thiệt là  chứ gì?"
 
 
Hai ông bà chỉ còn  bất lực đặt ống  xuống. Vừa mở cửa, họ  thấy Trần Phồn đang tựa  khung cửa  đó,  hai ông bà  tủm tỉm.
 
 
"Đây là  tìm bố cháu để mách lẻo đó ạ?"
 
 
Hai ông bà   gì, ông ngoại  xuống ghế sofa, hai tay đặt lên gậy chống,  với Trần Phồn: "Phồn Phồn, cháu  đây, ông  đôi lời   với cháu."
 
 
Trần Phồn  tới,  thiết  sát cạnh ông ngoại,  toe toét hỏi: "Ông ơi, ông   gì với cháu thế ạ? Ối chà,   là ông  cho cháu tiền tiêu vặt đó chứ?"
 
 
Ông ngoại nghiêm mặt: "Tiền của ông đều cho cháu hết, Phồn Phồn, con gái nhà  tuyệt đối   để  khác khống chế về vật chất."
 
 
Trần Phồn mím môi : "Ông ơi, cháu  tiền mà, cháu hợp tác kinh doanh với  khác, cháu còn  cổ phần trong công ty của  Diệp Bân và  hai, một năm cũng thu   ít tiền  ạ."
 
 
Bà ngoại Diệp gật đầu: " , con gái chúng    sự nghiệp riêng của , tiền  khác cho  bằng tiền tự  kiếm  khí thế hơn."
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-726.html.]
Trần Phồn  híp mắt : "Vâng, bà ơi, bà  quá đúng luôn ạ."
 
 
Bà ngoại Diệp  sát cạnh Trần Phồn, kéo tay cô,   nghiêm túc: "Chúng  tuyệt đối đừng bao giờ  những lời như 'em  cần kiếm tiền,  nuôi em'. Một  đàn ông thật lòng  cho  phụ nữ của , nhất định sẽ ủng hộ  phụ nữ đó phát triển sự nghiệp,  như  hai  mới  thể mãi xứng đôi, và luôn   đỉnh cao."
 
 
Trần Phồn   chăm chú, đây là những lời dạy bảo ân cần của  lớn tuổi dành cho cô, hơn nữa còn là việc họ  cô đọng mấy chục năm kinh nghiệm sống thành những lời  giá trị  để truyền thụ cho cô. Đây là sự yêu thương mà  lớn dành cho thế hệ , và còn là kỳ vọng của họ  cháu chắt.
 
 
Ông ngoại Diệp  với Trần Phồn: "Nhà  với nhà họ Vệ  giao hảo mấy chục năm , nghĩ kỹ  thì Vệ Thừa thật sự là một đối tượng  . Giống như cháu  đấy, Vệ Thừa  trai, tính cách , đối xử với cháu cũng ,  nhà họ Diệp chúng  ở đây, Vệ Thừa sẽ  dám bắt nạt cháu ."
 
 
Trần Phồn  ôm lấy cánh tay ông ngoại: "Ông ơi, ông nghĩ cháu là  dễ   khác bắt nạt ? Ông ngoại của cháu  từng  với cháu rằng, nếu chịu uất ức,  bắt nạt, thì  lập tức lấy  công bằng cho  ngay tại chỗ. Nếu lúc đó   khả năng tự đòi , thì cứ yên lặng chờ thời cơ, đằng nào sớm muộn gì cũng  đòi . Chứ cứ để trong lòng cả ngày, khó chịu  bao,  dễ  loạn tâm tính nữa."
 
 
Hai ông bà ngoại  lời  của Trần Phồn chọc  ha hả.
 
 
Vào lúc chạng vạng tối, Vệ Thừa cùng ông bà nội đến nhà họ Diệp.
 
 
Ông ngoại Diệp  thấy  bạn già nhiều năm của , mặt nặng mày nhẹ hừ một tiếng từ mũi. Ông cụ nhà họ Vệ vội vàng bước tới, gọi "ông ", những lời  ý  cứ thế tuôn   tiếc.
 
 
Ông ngoại Diệp đẩy ông  một cái: "Ông đến nhà  ăn Tết đấy ? Toàn  lời  ho, lời  ý  thì ai mà chẳng  . Nhà  chỉ  mỗi con bé Phồn Phồn  là cháu gái, thế mà   thằng nhóc nhà ông cướp mất .    những lời khó  nhé, nếu con bé nhà  mà chịu thiệt, chúng  sẽ  để yên . Phồn Phồn nó  nhiều chú bác,  trai như , đằng nào cũng     bênh vực cho con bé."
 
 
Ông cụ nhà họ Vệ  : "Ông  ơi, xem ông  gì kìa, chúng  đây là sắp kết mối thông gia . Chúng   bậc trưởng bối chỉ mong cho bọn trẻ    thôi. Nếu chúng nó   lời,  chúng  ở đây, ông cứ yên tâm ."
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tối đó hai gia đình ăn cơm cùng . Trong bữa ăn, Vệ Thừa bận rộn  ngơi tay, lúc thì múc thêm canh cho  , lúc thì rót nước cho  . Trần Phồn chỉ  một bên, mỉm   Vệ Thừa bận rộn.
 
 
Ăn cơm xong,  lớn tuổi  việc riêng của  để , Vệ Thừa liền dẫn Trần Phồn  dạo trong cái sân rộng lớn .