Vệ Thừa thường gọi điện cho Trần Phồn  buổi tối. Khi    nhiệm vụ,  gần như mỗi tối đều gọi điện hỏi thăm,  Trần Phồn kể về việc học lái xe trong ngày thế nào. Trần Phồn còn hình dung với Vệ Thừa rằng, khi nào lấy  bằng lái sẽ  mua một chiếc xe.
 
 
Vệ Thừa    nhờ   giúp đặt  một chiếc xe địa hình nhập khẩu, nhưng Trần Phồn    lái một chiếc xe như  để phô trương.
 
 
“Em thấy,  là em cứ mua tạm một chiếc xe nhỏ cũ để tập lái cho quen. Nếu em lái chiếc xe sang trọng như   học,  , chắc sẽ    điều tra bố em mất,  khéo  rước rắc rối cho bố.  mà  mua một chiếc xe địa hình để ở nhà thì , nghỉ lễ   thể lái xe  chơi mà.”
 
 
Vệ Thừa liền : “Được thôi,    với   , khi xe về,   sẽ tìm cách gửi cho em. Lúc đó xe sẽ để ở chỗ em, khi nào  đến, hai đứa  lái xe  biển chơi.”
 
 
Chuyện  biển chơi thì Trần Phồn khá là , chỉ là công việc của Vệ Thừa khiến   thể như  khác,   là . Ai mà  đột nhiên    nhiệm vụ gì chứ?
 
 
Đặt điện thoại xuống, Trần Phồn bắt đầu suy nghĩ, tìm ai giúp cô mua chiếc xe cũ  thì  hơn nhỉ? Suy  tính , cô quyết định tìm Phùng Vân Ba.
 
 
Phùng Vân Ba nhận  điện thoại của Trần Phồn,  Trần Phồn   nhờ  giúp mua một chiếc xe cũ để tập lái, liền  : “Chuyện  đơn giản mà, công ty   một chiếc Santana, em cứ lái  là .”
 
 
Trần Phồn   chiếm tiện nghi của  khác,   như . Phùng Vân Ba liền : “Anh em  là ai với ai chứ, em là ‘chuyên gia sửa sai’ trong cuộc đời  mà. Bố  còn , nếu   em, chắc giờ  ông    tù thăm  . Chẳng qua là một chiếc xe cũ thôi mà, em cứ lái .”
 
 
Trần Phồn liền : “Thế thì em cũng  thể vô cớ chiếm tiện nghi của  . Anh cũng  đấy, em là  ghét nhất chuyện chiếm lợi của  khác. Vậy thế  nhé, em thấy dạo   béo  , trời nóng chắc khó chịu lắm  ? Em sẽ pha cho  chút  giải nhiệt kiện tỳ,  uống vài ngày xem ?”
 
 
Phùng Vân Ba liền ha ha : “Tốt chứ   ,  chúng  cứ thống nhất như thế nhé. Khi nào em  lái xe thì gọi điện cho ,  sẽ mang xe đến cho em.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-735.html.]
Trần Phồn vui vẻ  vòng vòng hai lượt trong thư phòng, trong đầu tưởng tượng dáng vẻ oai phong khi  lái xe, tủm tỉm  ngốc nghếch hai tiếng. Khi  thấy mấy quyển sách đặt  bàn, sắc mặt cô liền xụ xuống. Giáo viên  gọi điện cho cô  buổi chiều, nhắc nhở cô học lái xe thì học, nhưng nhất định   quên học bài, vài ngày nữa thầy  sẽ kiểm tra Trần Phồn.
 
 
Trần Phồn,   dồn hết tâm trí  chuyện học lái xe, chỉ  thể kìm nén sự phấn khích trong lòng, cầm sách lên và nghiêm túc .
 
 
Sân thi đường trường  trong một vùng núi. Lần  huấn luyện viên    theo nữa. Mỗi xe  một giám khảo, chở bốn thí sinh. Những chiếc xe dùng để thi đậu  một dãy nhà ở rìa sân thi. Một loạt xe màu trắng tinh, khiến lòng  xem  phấn khích   căng thẳng.
 
 
Giám khảo theo Trần Phồn là một  trai trẻ mặt tròn,  mặt luôn nở nụ , trông  vẻ tính cách hiền lành. Tuy nhiên, Trần Phồn cũng  dám lơ là, nghiêm túc thao tác theo yêu cầu của giám khảo. Sau khi thi xong, Trần Phồn thấy giám khảo ghi một trăm điểm  tên .
 
 
Trần Phồn vui vẻ  toe toét, đến khi tìm huấn luyện viên tập hợp, huấn luyện viên  : “Nhìn em là   tin  , hai ngày nữa  thể đến cục quản lý phương tiện để lấy bằng lái , chúc mừng em nhé.”
 
 
Trần Phồn cảm ơn huấn luyện viên,  lượt  những  thi xong  về. Đương nhiên   thi  thì cũng   thi  . Tô Manh cũng  thi qua, còn kéo tay Trần Phồn  một trận.
 
 
“Trần Phồn, chị   , mấy ngày nay em  mơ  thấy thi đường trường, thì là xe hỏng, thì là em cán vạch, giật  tỉnh dậy là  ngủ  .”
 
 
Trần Phồn mỉm    gì. Huấn luyện viên bên cạnh  thấy,  : “Em đây là quá căng thẳng , ban ngày cứ nghĩ mãi đến thi đường trường, buổi tối  mơ chẳng  sẽ mơ thấy ?  giờ thì  ,  thi qua , cứ đợi lấy bằng là lái xe thôi.”
 
 
Tô Manh ngượng ngùng  lắng  huấn luyện viên  xong,   hỏi Trần Phồn: “Trần Phồn, Trần Phồn,   chị lái xe gì ạ?”
 
 
Trần Phồn khựng  một chút,  Tô Manh. Tô Manh ngại ngùng : “Anh trai em  chuẩn  cho em một chiếc xe   từng lái, bảo em cứ tập lái cho quen, khi nào lái   sẽ mua cho em chiếc mới.     sẽ tìm một tài xế lão luyện dẫn dắt em . Trần Phồn, chúng  cùng  tập lái nhé?”
 
 
Trần Phồn cảm ơn thiện ý của Tô Manh. Tô Manh ở bên Trần Phồn thì luyên thuyên đủ thứ. Trần Phồn   cô bé  việc ở cơ quan, bố cô bé những năm  là lãnh đạo của một doanh nghiệp nhà nước lớn. Sau  khi doanh nghiệp nhà nước cải cách, ông   mua  công ty đó,   bây giờ kinh doanh  , gia đình họ  giàu .