Trần Phồn về đến bàn,  xuống thì thấy Vu Hải Na  uống hết nửa chai nước suối, trạng thái  khá hơn một chút so với lúc nãy. Thấy Trần Phồn trở về, cô nhe răng  : "Ôi chao,  hùng của chúng  về  đấy . Thế nào , mấy  đó   dạy dỗ cẩn thận ?"
 
 
Trần Phồn cầm lấy một chai nước suối, vặn nắp  uống một  hết nửa chai,  mới thở phào một  dài: "Sau   chơi, đừng dẫn theo mấy cô gái xinh  như các chị nữa, phiền phức quá."
 
 
Tô Ngọc Hành trải qua chuyện , lòng ngưỡng mộ dành cho chị Trần Phồn của   giống như dòng sông cuồn cuộn, chảy mãi  ngừng.
 
 
Tô Ngọc Hành đẩy đĩa lạc rang và đậu lông luộc về phía Trần Phồn: "Chị Trần Phồn, chị vất vả , chị ăn chút  ."
 
 
Trần Phồn  : "Vẫn là em Ngọc Hành hiểu chuyện nhất. Em trai , em nhớ lời chị  nhé,   đừng  theo cô Tô và chị Na  ngoài ăn uống  mua sắm. Em   hỏi tại  ? Chị  cho em  tại , vì em   khả năng bảo vệ các chị . Bàn  tối nay, thật  còn  coi là những   điều. Đương nhiên , dù là chị  chị Na đều    ầm ĩ ở đây. Một nơi   thế ,  ầm ĩ lên trông   chút nào. Em  đằng  xem, còn  cả trẻ con nữa, dọa trẻ con thì  . Cho nên, chị chỉ  thể dùng lý lẽ để thuyết phục  khác, dựa  ba tấc lưỡi của  để họ khuất phục."
 
 
Vu Hải Na khúc khích : "Chị  thấy em say  mà càng  càng linh tinh ? Tô Ngọc Hành , chị Trần Phồn của em là một  cực kỳ giỏi giang đó. Chỉ cần ở bên cạnh chị , cảm giác an  của em sẽ tăng vọt luôn.
 
 
 chị Trần Phồn của em  một tật , chị   bao che. Chị  chỉ bảo vệ những   cận của  thôi. Cho nên đó, Tô Ngọc Hành, em  đối  với cô Tô,  lời cô . Cô Tô chấp nhận em  thì chị Trần Phồn cũng sẽ chấp nhận em, coi em như  của chị ."
 
 
Tô Ngọc Hành mở to đôi mắt cún con đáng thương  Trần Phồn, khiến Trần Phồn  chút ngại ngùng. Tô Ngọc Hành cúi đầu, liền  thấy chai rượu mà Trần Phồn  cầm về. Cậu tiện tay nhặt lên  : "Chị Trần Phồn, chị  uống rượu trắng ?"
 
 
Vừa nhặt lên,    thấy cái lỗ xuyên thủng ở miệng chai. Tô Ngọc Hành đưa ngón tay ,  từ từ ngẩng đầu, ánh mắt ngây dại  Trần Phồn.
 
 
Trần Phồn  khỏi cúi đầu, thầm nghĩ, c.h.ế.t , diễn  lố,  phát hiện .
 
 
--- Chương 454: Giới hạn của Trần Phồn với bạn bè ---
 
 
Trần Phồn nhận  chai rượu từ tay Tô Ngọc Hành, xách lên   dậy : "Cũng  còn sớm nữa, chúng  cũng nên về thôi."
 
 
Vu Hải Na liền : "Em đúng là  đó, cả ngày cứ  toe toét, lúc nào cũng lý trí đến đáng sợ. Trần Phồn, chúng   nên thỉnh thoảng buông thả một chút , đừng lúc nào cũng tỏ vẻ hiểu chuyện như ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-740.html.]
 
Trần Phồn  khổ: "Chị Na,   đám    để mắt đến chị,  chị và chị Hương Phụ  uống rượu cùng họ đó. Chị   ? Chúng  ở bên ngoài, khi cần tự bảo vệ , tuyệt đối đừng lơ là cảnh giác. Các chị  từng đến khu vực Tạng,  từng đến Tây Bắc, nên   một cô gái xinh , trong tình huống  thể chống cự,    nhắm đến, đó sẽ là một chuyện đáng sợ đến mức nào."
 
 
Mắt Tô Ngọc Hành sáng lấp lánh: "Chị Trần Phồn, chị   qua những nơi đó hết  ?"
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trần Phồn gật đầu: " , chị đều   qua .  chị  khuyên   ở đây  , vì những nơi đó quá hỗn loạn. Các em   khả năng tự bảo vệ  thì đừng  mạo hiểm. Đi , xảy  chuyện ngoài ý , tự chuốc lấy phiền phức cho , mà còn gây rắc rối cho gia đình, bạn bè các em nữa."
 
 
Tô Ngọc Hành gật đầu lia lịa,  hỏi Trần Phồn: "Chị Trần Phồn,  gần đây chị  kế hoạch    ạ?"
 
 
Trần Phồn lắc đầu: "Gần đây thì   . Kỳ nghỉ  chị   chơi ngoài mười mấy ngày, về thi bằng lái xe  mất gần một tháng. Kỳ nghỉ hè sắp kết thúc , chị còn thời gian  mà  khắp nơi nữa chứ?"
 
 
Tô Ngọc Hành  tiếc nuối: "Vậy kỳ nghỉ hè năm  chị  kế hoạch gì ?"
 
 
Trần Phồn liền ha ha : "Em Ngọc Hành , em cứ học hành thật , chuẩn  thật kỹ cho kỳ thi đại học . Đợi em thi đậu đại học,  đại học  thì tìm một nhóm bạn chí cốt,   nhiều việc ý nghĩa đáng để các em cùng ."
 
 
Điện thoại của Trần Phồn đúng lúc  reo lên, cầm lên xem thì hóa  là Trình Tuế Ninh.
 
 
"Phồn Phồn,   dì Chu  em  ăn đồ nướng ở quảng trường, giờ về ?"
 
 
Trần Phồn vội : "Anh Tuế Ninh,  ạ, giờ đang chuẩn  về đây ạ,   cũng  đến ăn ?"
 
 
Trình Tuế Ninh  : "Chúng   nhiệm vụ bên đó cả buổi tối,  xong thì  sẽ đến nhà em. Anh nghĩ em ở nhà thì  sẽ mang qua cho em thử, cũng coi như chúc mừng em  thi đỗ, sắp  bằng lái . Không ngờ các em  ăn xong ."
 
 
Trần Phồn  : "Cảm ơn  Tuế Ninh nhé. Giờ  đang ở ?"
 
 
Trình Tuế Ninh : "Giờ   đồng nghiệp gọi  ăn tối ở phố . Không  chuyện gì thì các em mau về nhà , cũng  còn sớm nữa."