Thấy trời  còn sớm, Khánh Lai đề nghị  về . Mạnh Phàm Đông tiễn hai   ngoài khách sạn, trao đổi thông tin liên lạc với Khánh Lai xong, Khánh Lai mới dẫn Trần Phồn về nhà khách.
 
 
Trần Phồn  thắc mắc: “Anh hai, em    chuyện với bạn học cứ như  một lớp ngăn cách .”
 
 
Khánh Lai đáp: “Chúng   nghiệp cấp ba nhiều năm , kinh nghiệm, môi trường hiện tại của mỗi  đều khác . Ba năm cấp ba, môi trường  đơn thuần, chỉ cần học  là . Môi trường đại học thì khác. Thực  chỉ là hồi tưởng về thời cấp ba thì cũng  thể  vài chủ đề, nhưng tiếc là họ   về những chuyện hiện tại,  thì   chủ đề chung với họ.”
 
 
Trần Phồn gật đầu: “Em hiểu ,  chỉ , ngay cả em bây giờ gặp bạn học cấp ba cũng    gì cho . Hồi nghỉ đông mới khai giảng, em gặp một bạn cùng lớp cấp ba  phố, chúng em gọi  tên , ăn cơm cùng  một bữa, chỉ  chuyện về tình hình gần đây của mỗi  thôi, thực  lúc đó em thấy khá ngượng.  em gặp Dương Hồng thì   nhiều chuyện để . Ít nhất thì cô  ở bên cạnh , cô   nhiều chuyện với , em  thấy thú vị. Còn em thì kể vài chuyện giữa hai  em , cô   thấy  ho.”
 
 
Đây  lẽ là lý do vì   nhiều năm  nghiệp, bạn học gặp  mà   gì để , vì  còn chủ đề chung.
 
 
Mạnh Phàm Đông tiễn Khánh Lai và Trần Phồn  ngoài khách sạn xong, trở  phòng riêng, liền  bạn học hỏi: “Mạnh Phàm Đông,    khách sáo với Trần Khánh Lai thế?”
 
 
Mạnh Phàm Đông lắc đầu: “Khách sáo gì chứ, chúng  đều là bạn học, gặp  thế  cũng là cái duyên, mời  trò chuyện vài câu cũng là lẽ thường thôi.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Một  bên cạnh cảm thán : “Từ cấp ba bắt đầu, cho đến khi  nghiệp đại học, Trần Khánh Lai vẫn là   nể phục nhất. Người  gọi đó là gì nhỉ? Khởi đầu bết bát  mà    xoay sở  một kết quả  đến thế.   ,   đại học    bắt đầu khởi nghiệp, bây giờ quy mô công ty cũng  nhỏ .”
 
 
“ , trong lớp chúng   ai khổ hơn Trần Khánh Lai ? Từ nhỏ  mất cha, mấy tuổi  mất , lớn lên với ông nội,   còn   ông nội ruột mà là ông nhận nuôi. Trước cấp ba thành tích học tập khá bình thường, mà năm cuối  tiến bộ nhiều đến thế. Cho dù   hai mươi điểm cộng,   vẫn  thể thi đậu Đại học Đông.”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-778.html.]
Mạnh Phàm Đông vì  quan hệ với Thầy Mạnh, nên  nhiều chuyện hơn. Mạnh Phàm Đông,  một năm  việc ở đơn vị,  trở nên khéo léo hơn. Về danh tính của  đàn ông phong độ thường đến thăm Khánh Lai, Mạnh Phàm Đông cũng , nhưng     . Mối quan hệ bạn học với Trần Khánh Lai chính là một quân bài tẩy của Mạnh Phàm Đông,   đang  ý định theo con đường công danh, ai  lúc nào sẽ cần đến Trần Khánh Lai chứ?
 
 
“Đừng  Trần Khánh Lai    thi  nhất khối chúng , nhưng  là  nổi tiếng nhất khối. Đặc biệt là nhóm  trong ký túc xá của  , Từ Tại Châu, Chu Hải Hàng, Tôn Nhất Minh, Ngô Văn Bác, Lý Tử Mộc, còn  Triệu Kiện và Tôn Lập Dân. Các   xem, những   học thạc sĩ thì bây giờ cũng đang  việc ở thành phố .”
 
 
“Lão Mạnh thiên vị quá, một ký túc xá thần thánh như  mà thà để trống hai giường cũng  cho   ở. Nếu   ở cùng họ một năm,   thi đại học cũng đỗ trường  hơn thì .”
 
 
Bạn học xung quanh liền  ồ lên, một bạn học  với Mạnh Phàm Đông: “Mạnh Phàm Đông, Lão Mạnh    họ của  ,     sắp xếp   ký túc xá của Trần Khánh Lai?”
 
 
Mạnh Phàm Đông lắc đầu: “Cái      , hồi đó chúng  ở phòng nào là thầy cô sắp xếp phòng đó, ai mà tự chọn ?”
 
 
“Phòng của Trần Khánh Lai thì  thể tự chọn đó,    Lão Mạnh  điều thêm   phòng họ nhưng mấy  trong phòng  đồng ý, thế là Lão Mạnh  điều nữa. Hơn nữa, hồi  học, mấy  trong phòng Trần Khánh Lai còn uống rượu với Lão Mạnh,   Lão Mạnh còn  họ chuốc say bí tỉ, trong trường , chắc chỉ  mấy  trong phòng họ mới dám   thôi nhỉ?”
 
 
Mạnh Phàm Đông nghĩ đến tình cảm yêu mến chân thành của  họ dành cho Trần Khánh Lai. Sau , Mạnh Phàm Đông còn  vợ của Thầy Mạnh, tức chị dâu của  ,  rằng ông nội của Trần Khánh Lai  để  một cuốn sổ tiết kiệm cho Khánh Lai, Khánh Lai   chỗ cất nên nhờ  họ giữ hộ. Cuốn sổ đó  giấu trong nhà họ một thời gian dài mà  ai trong nhà .
 
 
--- Chương 479 --- Trở về quê nhà
 
 
Cuộc gặp mặt , đối với những  khác chỉ là một cuộc gặp gỡ tình cờ với bạn học cấp ba, nhưng đối với Mạnh Phàm Đông, đó  là một sự đảm bảo trực tiếp cho tương lai của  .
 
 
Mạnh Phàm Đông kết thúc bữa ăn, liền lái xe máy đến khu tập thể trường cấp ba Hưng Long.