Cho đến lúc rời , thím ba vẫn còn buồn rầu vì chuyện của vợ chồng con trai lớn. Trần Phồn liền kéo tay thím ba, an ủi: “Thím ba, con cháu  phúc của con cháu mà. Thím đừng mãi nghĩ những chuyện khiến thím buồn nữa, hãy nghĩ nhiều đến chuyện vui vẻ . Anh Cương sắp mua nhà , mua nhà là cưới vợ về. Chị Mai bây giờ  tự mở cửa hàng, mỗi năm kiếm  nhiều tiền, còn cả Trần Lệ nữa, em  cũng  đỗ đại học . Thím và chú ba   còn nhiều ngày tháng   để sống mà.”
 
 
Thím ba miễn cưỡng  gượng. Mãi đến khi xe  xa lắm , Khánh Lai mới  với Trần Phồn: “Trần Cương  bắt đầu bàn chuyện ly hôn với vợ . Vợ chồng họ kết hôn bao nhiêu năm nay vẫn   con, dân làng thì  đủ thứ, Trần Cương áp lực lắm.”
 
 
Trần Phồn im lặng  lâu,  mới : “Hèn chi thím ba cứ mãi luyên thuyên chuyện của  Trần Cương. Hai  họ mãi   con,   chừng  khi ly hôn  tìm  khác, kết hôn xong là  con. Chuyện con cái, ai mà   .”
 
 
Khánh Lai  Trần Phồn một cái: “Mãi  hỏi em, em với Vệ Thừa bây giờ tiến triển thế nào ?”
 
 
Trần Phồn  một cách thờ ơ: “Anh   tham gia một đợt diễn tập . Hai đứa em lâu lắm   liên lạc, đợi   diễn tập xong  liên lạc với em thì tính .”
 
 
Khánh Lai  hỏi: “Sao thế ? Không  yêu đương nữa ?”
 
 
Trần Phồn lắc đầu: “Không    yêu, mà là em  gặp Vệ Thừa. Hai đứa em từ kỳ nghỉ hè năm ngoái đến giờ vẫn  gặp mặt. Anh   đợt diễn tập  kết thúc sẽ  một thời gian nghỉ phép, em  hỏi   xem  thể đến thăm em .”
 
 
Khánh Lai  xong thấy xót lòng: “Em  em xem, tìm ai mà chẳng , cứ cố tìm một  lính  gì. Yêu đương thì suốt ngày  gặp mặt,   kết hôn, em sẽ  sống một ,  con thì tự  nuôi con. Phồn Phồn , những vấn đề   thực tế, em  suy nghĩ cho kỹ mới  đó.”
 
 
Trần Phồn  : “Anh hai, em  suy nghĩ kỹ . Đời , lựa chọn  quan trọng. Lựa chọn đúng, việc ít công đôi. Lựa chọn sai, sẽ trải qua  nhiều sóng gió mới  thể trở  quỹ đạo. Em quen   nhiều , trong  đó      xuất sắc hơn Vệ Thừa, nhưng khi ở bên Vệ Thừa, em cảm thấy tâm hồn  thỏa mãn. Lần  gặp mặt, em  mong chờ   bao giờ mới  gặp   nữa.”
 
 
Khánh Lai  ngừng lắc đầu: “Em đúng là  vẻ  trai của Vệ Thừa  cho mê hoặc .”
 
 
Trần Phồn  càng vui vẻ hơn: “Tìm một   trai thì   bao chứ. Sau  em sinh con với  , sinh con gái mà giống   thì  cỡ nào? Dù  sinh con trai  giống    nữa,  gen của Vệ Thừa thì chắc chắn cũng là một tiểu soái ca.”
 
 
“Hai đứa yêu đương suốt ngày  gặp mặt,  mà em  nghĩ đến chuyện sinh con  .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-781.html.]
 
Trần Phồn ha ha : “Nghĩ chuyện  thì   ? Yêu mà  vì mục đích kết hôn đều là vô . Chúng em đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, yêu đương là để   kết hôn mà.”
 
 
--- Chương 481: Bạn Trai Con Gái Sắp Đến Rồi ---
 
 
Lái xe đến tỉnh lỵ,  đúng lúc ăn trưa. Diệp Thanh Minh gọi điện cho Trần Phồn,  tối sẽ qua ăn cơm. Dì Châu xào một đĩa khoai tây thái sợi, một đĩa giá đỗ. Trần Phồn dùng bánh cuốn ăn một cái, no đến mức ôm bụng  dạo quanh sân.
 
 
 lúc  Vệ Thừa gọi điện đến, giọng  trong điện thoại   vui vẻ: “Phồn Phồn,  diễn tập xong ! Lần  chúng  đại thắng,   xong báo cáo là  thể nghỉ phép về thăm em , em  nhớ   đó?”
 
 
Trần Phồn  hiểu , vành mắt đỏ hoe, cầm điện thoại cúi đầu  về phía thư phòng. Vào thư phòng, đóng chặt cửa   mới bắt đầu sụt sịt .
 
 
Vệ Thừa  bao giờ thấy Trần Phồn . Bất chợt  thấy Trần Phồn  trong điện thoại,   đau lòng  buồn bã. Từ việc Trần Phồn ngày nào cũng gửi tin nhắn cho  là đủ , cô bé nhớ . Nếu , ai   kiên nhẫn như , mỗi tối  khi ngủ  soạn một tin nhắn dài như thế gửi , còn đặc biệt  một câu chúc ngủ ngon cơ chứ?
 
 
Vệ Thừa liền dỗ dành Trần Phồn: “Phồn Phồn , ngày mai  sẽ bay về ngay.  lúc tiết trời cây cỏ xanh tươi,  lái xe đưa em  chơi nhé? Anh sẽ cùng em đến trường, em học bài thì  đợi em bên ngoài. Anh sẽ cùng em  thư viện, cùng em  xem phim. Những gì bạn trai  khác  cho bạn gái,  đều sẽ cùng em ,  ?”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Sau khi Vệ Thừa dỗ Trần Phồn nguôi ngoai qua điện thoại,  đặt điện thoại xuống, liền thấy Phùng Xuân Hoa đang  tủm tỉm  .
 
 
Vệ Thừa    một cách chán ghét: “Anh    gì? Cứ như thể   yêu đương .”
 
 
Phùng Xuân Hoa vội vàng : “Ai bảo   yêu chứ, chúng  yêu  từ cấp ba đến giờ đó. Anh em,    về ở  mấy ngày?”
 
 
Vệ Thừa tính toán: “Chắc là  một tháng nghỉ phép. Còn ?”
 
 
Phùng Xuân Hoa cảm thán : “ cũng  một tháng nghỉ phép,   về nhà thăm,   đó  thăm bạn gái. Tết cũng  về, nếu  về nữa, bạn gái  sẽ  ý kiến mất.”