Chiếc xe phía  dừng  bên đường xong, cửa xe ở vị trí lái và vị trí phụ lái đồng thời mở . Quả nhiên, từ vị trí lái bước xuống một cô gái  trẻ, từ vị trí phụ lái bước xuống là một  trai trẻ. Hai  đổi chỗ cho , tốc độ xe liền tăng lên.
 
 
Đi dọc đường núi lên cao, đến một chỗ  bằng phẳng. Chỗ  xung quanh đều là cây cối, vị trí giữa thì   san phẳng, cũng   cứng hóa gì, chỉ là san phẳng đơn giản xong, lót thêm sỏi đá.
 
 
Vệ Thừa tìm một vị trí sát lề, đậu xe  một gốc cây, xuống xe, liền bắt đầu quan sát xem nên dựng lều ở .
 
 
Chỗ   đến trung tâm vùng núi phía Nam, môi trường xung quanh yên tĩnh, gần đó   nhà máy, xí nghiệp nào, buổi tối càng   ô nhiễm ánh sáng từ đèn đường, là một địa điểm ngắm   nổi tiếng.
 
 
Trần Phồn chỉ một vị trí khá hẻo lánh. Vệ Thừa  quanh, đá mấy viên đá nhỏ  mặt đất sang một bên, gật đầu: "Được,   cắm trại ở đây."
 
 
Hai  mang theo một chiếc lều đơn giản. Cái  là Trần Phồn mua từ  lâu . Vệ Thừa  với cô,  đưa cô đến núi cắm trại ngắm , Trần Phồn  mua lều về để ở nhà  Tết, giờ cuối cùng cũng  dùng đến, Trần Phồn  phấn khích.
 
 
"Ông chủ cửa hàng dụng cụ thể thao  với em, chiếc lều  chất liệu ,  thoáng khí,  chống ẩm,  còn giống chất liệu áo mưa nữa, cho dù trời mưa cũng  sợ  dột."
 
 
Vệ Thừa tay  ngừng  việc, mặt vẫn nở nụ ,  Trần Phồn tiếp tục  với : "Quan trọng nhất là, sử dụng  đơn giản, ông    chỉ cần đóng mấy cái cọc xuống đất là  thể dựng lều lên . Dù  thì em  từng dựng lên ."
 
 
Vệ Thừa mang theo  nhiều dụng cụ,  chỉ vì huấn luyện dã ngoại cần họ tự mang lều trại, mà hồi  học,  kỳ nghỉ hè  cũng thường xuyên  cắm trại với bạn bè, nên việc dựng lều đối với  mà , cứ gọi là "nhắm mắt cũng  ".
 
 
Chỉ loáng một cái, Vệ Thừa  dựng xong lều. Quả nhiên đúng như ông chủ , việc sử dụng  tiện lợi, về cơ bản là liền khối,  dựng bằng mấy thanh ống thép dẻo ở giữa, bên ngoài dùng mấy sợi dây kéo căng, buộc dây  cọc và đóng cọc xuống đất là xong.
 
 
Lều còn  trang  một tấm đệm , hai  bơm căng tấm đệm  đặt  trong lều,  thể dùng  đệm giường.
 
 
Trên đỉnh lều còn  một cửa sổ trời, kéo khóa kéo  sẽ lộ  một lớp lưới. Trần Phồn  thẳng  tấm đệm , ngắm  ánh nắng chiếu  lều qua lớp lưới, cô  hài lòng : "Đây đúng là một nơi tuyệt vời."
 
 
Vệ Thừa thì  đến xe, chuyển một  vật dụng họ mang theo  trong lều. Đồ ăn, thức uống, khi Trần Phồn  mua lều còn  chủ tiệm giới thiệu một  đồ dùng cắm trại, thậm chí còn  cả một bếp cồn. Vệ Thừa lục trong chiếc hộp đó, còn tìm thấy một cái xẻng công binh.
 
 
Anh  lắc đầu, hỏi Trần Phồn: "Phồn Phồn, trưa nay chúng  ăn gì?"
 
 
Trần Phồn : "Cứ ăn tạm gì đó là ,   còn  một cái bếp ? Ông chủ  cái  dùng  tiện, với cái nồi nhỏ đó, tối nay chúng  ăn lẩu ở đây thì ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-794.html.]
 
Vệ Thừa ngạc nhiên hỏi: "Em mang theo nguyên liệu gì ?"
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trần Phồn : "Trong cốp xe  hai thùng nhựa, một thùng đựng thịt thái lát, bò viên mà dì Chu chuẩn  cho chúng , thùng còn  đựng rau xanh  rửa sạch từ sáng."
 
 
Vệ Thừa liền  mang hai thùng nhựa đến, quả nhiên thấy những chiếc thùng đầy ắp.
 
 
"Chúng    đến đây để chịu khổ, mà là đến để hưởng thụ đấy chứ." Vệ Thừa cảm thán, chuẩn  đầy đủ quá.
 
 
Trần Phồn : "Hôm nay chúng  ăn đơn giản thôi, ngày mai em sẽ đưa   ăn gà xào, ngay  một ngọn núi ở phía Bắc, lúc chúng  đến   ngang qua đó . Món gà xào của quán đó
 
 
đặc biệt ngon, sáng mai em sẽ gọi điện cho bà chủ để nhờ bà  chuẩn  sớm cho chúng , đến nơi là chúng   thể ăn ngay."
 
 
Đó chính là Trần Phồn,  đến  cũng  thể quen  những  mà cô , cái tính cách phóng khoáng đó khiến Vệ Thừa vô cùng yêu thích.
 
 
Trần Phồn  cạnh lều của ,  thấy khu đất rộng lớn  dựng lên hơn chục chiếc lều. Chắc hẳn những   cũng giống họ, ở  đây để ngắm   buổi tối.
 
 
Khu vực , ở phía gần sườn núi,  xây một nhà vệ sinh  đơn giản. Trần Phồn  từ xa  cảm thấy đau đầu     vệ sinh thế nào.
 
 
Vệ Thừa  cạnh Trần Phồn, theo ánh mắt của cô cũng  thấy nhà vệ sinh  dựng bằng tấm lợp fibro xi măng,  : "Anh  mang theo đèn pin, tối em   vệ sinh,  sẽ  cùng."
 
 
Trần Phồn chỉ đành gật đầu đồng ý, bên cạnh   gọi hai : "Hai đồng chí ơi,  thể giúp chúng  một tay  ? Chiếc lều   loay hoay mãi mà vẫn  dựng ."
 
 
Trần Phồn  theo tiếng gọi, thật trùng hợp,  là  đàn ông trẻ  chiếc xe địa hình    họ suốt dọc đường.
 
 
--- Chương 490: Cảm giác an  của con gái ---
 
 
Chiếc lều của họ cách lều Trần Phồn và Vệ Thừa chỉ vài mét. Vệ Thừa  qua xem xét,  nhanh  giúp họ dựng xong lều.
 
 
Đều là  trẻ tuổi,  nhiều chủ đề chung, nên họ nhanh chóng bắt chuyện.