Thẩm Tri Tự  : "Cậu đừng khiêm tốn. Nhìn những thứ các  chuẩn  thế , nhất định là   nhiều kinh nghiệm. Chúng  cứ coi như đang trò chuyện,  về cách xây dựng các khu cắm trại ở những nơi khác, dịch vụ và cơ sở vật chất hỗ trợ  phát triển như thế nào. Bất kỳ khu cắm trại nào  thể hoạt động  đều  những kinh nghiệm nhất định, chúng  học hỏi cũng là điều nên ."
 
 
Vệ Thừa  : "Muốn   khu vực , vấn đề quan trọng nhất là an . Không chỉ an  về môi trường mà còn  đảm bảo an  về . Chỉ cần xảy  một sự cố nhỏ,  nỗ lực phía  đều  thể đổ sông đổ biển."
 
 
Kỷ Thiên Phàm đặt một cuốn sổ lên đùi,  ghi chép  gật đầu,   Vệ Thừa tiếp tục : "Tiếp theo là vấn đề vệ sinh, cần xây dựng nhà vệ sinh đạt tiêu chuẩn cao, và dẫn nước lên núi. Hiện nay ở nước ngoài   nhiều  cắm trại bằng xe RV, xe RV cần một lượng lớn nước sạch. Nếu ở đây  đủ điện nước, dù thu phí cao hơn một chút, vẫn sẽ   nhiều  sẵn lòng đến."
 
 
Trần Phồn lúc   chen : "Nghe  bầu trời đầy  ở đây  ,  thể dùng để quảng cáo đó. Đối với các cặp đôi, họ  thích những nơi yên tĩnh và lãng mạn như thế , đây cũng là một điểm bán hàng đấy."
 
 
Vệ Thừa  gật đầu: "Cặp đôi ăn trưa cùng chúng  hôm nay là do đồng nghiệp giới thiệu đến.  theo em thấy, mức độ quảng bá ở đây vẫn còn kém một chút. Các   thể tạo một trang web quảng bá cho nơi  và quảng bá  mạng."
 
 
Kỷ Thiên Phàm ngẩng đầu lên, do dự hỏi: "Trên mạng ạ?"
 
 
Vệ Thừa chắc chắn gật đầu: " ,  mạng. Giới trẻ lên mạng nhiều hơn, một địa điểm như thế , hiện tại mà , khá phù hợp với giới trẻ. Vì , em nghĩ, hiệu quả quảng bá  mạng sẽ  hơn. Có thể đăng một  hình ảnh ở đây lên các diễn đàn,  những bài quảng cáo hấp dẫn hơn."
 
 
Kỷ Thiên Phàm bừng tỉnh. Từ khi internet phổ biến,  cũng thường lên mạng lướt các diễn đàn, xem tin tức thời sự. Nghe Vệ Thừa  quảng bá  mạng,  cũng thấy việc  khả thi.
 
 
Cứ thế trò chuyện đến hơn bốn giờ chiều, Kỷ Thiên Phàm dẫn  dựng lò nướng BBQ ở giữa bãi đất, thợ nướng BBQ là do Dung Thành giúp tìm từ một quán nướng trong thành phố. Các dụng cụ cũng là do quán nướng đó tài trợ, chỉ là bỏ  một ít tiền để mua xiên nướng và gia vị của họ.
 
 
Trần Phồn  thích lắm những món nướng kiểu , cô và Vệ Thừa vẫn theo kế hoạch ban đầu, tìm một góc khuất, dựng nồi lẩu mini cồn của họ lên, tiếp tục ăn lẩu.
 
 
Những   mời đến cắm trại thì  ăn BBQ, Hồ Tuấn Thành và Tống Anh cũng lấy mấy xiên nướng,  đến  cùng Trần Phồn để xem    ăn,  vui vẻ quây quần bên đống lửa trại ở giữa.
 
 
Tống Anh hỏi Trần Phồn: "Sao    lấy mấy xiên ăn? Mùi vị  ngon, tớ  xem , thịt họ mang đến cũng tươi ngon."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-798.html.]
 
Trần Phồn gắp một miếng thịt bò  nấu chín từ nồi lẩu, nhúng  chén sốt mè tự pha của , cho  miệng, nhai vài miếng thật mãn nguyện,  mới : "Tớ thích ăn lẩu,  thích ăn đồ nướng. Hôm nay là quan chức địa phương mời   đến cắm trại ăn, các  cứ ăn thêm vài xiên ."
 
 
Tống Anh ngẩng đầu  đám  bên lò nướng BBQ,  ngạc nhiên: "Ở đây cũng  quan chức đến ?"
 
 
Trần Phồn  : "Quan chức cũng là  mà, cũng  cuộc sống thư giãn riêng."
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tống Anh "ờ" một tiếng, cúi đầu  mấy xiên thịt nướng trong tay, lẩm bẩm: "Tớ còn tưởng cuộc sống của quan chức khác với  thường chúng  chứ."
 
 
Trần Phồn đương nhiên  thấy lời của Tống Anh nhưng   gì. Hồ Tuấn Thành   lấy mấy xiên, trong đó  một xiên bánh mì nướng vàng ươm, bên  còn rắc bột thì là. Mùi thơm của lúa mì hòa quyện với gia vị, chỉ ngửi thôi  khiến   thèm chảy nước miếng.
 
 
"Cái  là  khó khăn lắm mới giành  đấy, em ăn ." Hồ Tuấn Thành trực tiếp đưa miếng bánh mì nướng đến miệng Tống Anh. Tống Anh nhẹ nhàng cắn một miếng,  giục Hồ Tuấn Thành cũng mau nếm thử. Trần Phồn cảm thấy, cặp đôi nhỏ , tuy  những mâu thuẫn   mâu thuẫn khác, nhưng tấm lòng Hồ Tuấn Thành yêu thương bạn gái Tống Anh   đáng quý.
 
 
Vệ Thừa ăn lẩu cùng Trần Phồn,  bữa ăn, bên đống lửa trại lớn,   hát hò nhảy múa ở khu vực trung tâm,   thì ba năm  tụ  trò chuyện. Toàn là những  trẻ tuổi, dù ban đầu  quen ,  một bữa ăn uống vui vẻ cũng  thể bắt đầu trò chuyện một cách thoải mái.
 
 
Vệ Thừa và Trần Phồn   hai chiếc ghế xếp nhỏ tự mang theo. Vệ Thừa động đậy ,  vẻ  thoải mái lắm, liền  với Trần Phồn: "Để   mua hai chiếc ghế xếp đơn giản  tựa lưng, chúng   thể tựa   thì mới thoải mái."
 
 
Trần Phồn  đầu ,  ánh lửa bập bùng,  khuôn mặt Vệ Thừa càng lúc càng  hút hồn, hỏi : "Anh   nhiều nơi như , thích nhất là nơi nào?"
 
 
Vệ Thừa  chút do dự  : "Chỉ cần  cùng em, ở  cũng là nơi
 
 
 thích nhất."
 
 
Trần Phồn liền bật : "Vệ Thừa, mấy lời tỏ tình sến súa thế     dễ như trở bàn tay , hai năm chúng  yêu  quả thật  uổng phí."