Trần Phồn đặt những thứ cô mang cho ông lên bàn  việc: “Đây là hai cân thịt dê cháu mua cho ông,    nấu chín , đặc biệt đóng gói chân  để dễ mang . Cắt lát chấm nước sốt ăn cũng , hoặc cho  nước đun  cũng .”
 
 
Trình lão mỉm   Trần Phồn giới thiệu thịt dê cho ,  đó  thấy Trần Phồn lấy  một túi ni lông từ trong túi xách: “Đây là một  dược liệu cháu mua  núi, ông mang về nhà, sơ chế đơn giản một chút,  bảo bà nội cháu hầm canh cho ông uống.”
 
 
Trình lão cầm túi ni lông lên ngửi, gật đầu: “Dược liệu   đấy.”
 
 
Trần Phồn  sấp  bàn  việc của Trình lão,  nhỏ: “Ông cụ bán dược liệu đó  rằng, mấy ngọn núi gần làng họ, ngày xưa là vườn thuốc của Trần gia ở thành phố. Ông ơi, Trần gia chúng  ngày xưa  vườn thuốc riêng  ạ?”
 
 
Trình lão  xong, thở dài: “Có chứ,    . Chỉ tiếc là,  khi gia đình tan nát, các trưởng lão trong nhà  c.h.ế.t  bỏ trốn, những vườn thuốc đó  còn ai quản lý nữa. Sau khi xã hội mới thành lập, tất cả đất đai đều thuộc sở hữu nhà nước, vườn thuốc của gia đình chúng  cũng trở thành quá khứ .”
 
 
“Ông ơi,  ông  xem, chúng   thể xây dựng  vườn thuốc của Trần gia   ạ?”
 
 
Trình lão  lắc đầu: “Phồn Phồn , chuyện  ông  giúp  cháu gì . Ông  già ,  lòng nhưng  đủ sức. Nếu cháu  mở  vườn thuốc, ông thì  thể giúp cháu nghĩ xem nên ở .”
 
 
Trần Phồn liền : “Cháu cũng   ông giúp cháu  gì ạ, cháu chỉ hỏi ông xem chuyện   thật . Nếu là thật, cháu sẽ tìm cách thuê  mấy ngọn núi đó,  trồng một  dược liệu thông dụng của chúng . Sau  cháu mở phòng khám, cháu sẽ dùng dược liệu do chính  trồng.”
 
 
Trình lão : “Thực  tự  trồng dược liệu cũng  . Chúng   một  phương thuốc Trần gia ngày xưa để , bất kể là chữa bệnh, bồi bổ cơ thể,  , thậm chí là một  món ăn bài thuốc, dùng dược liệu do chính chúng  trồng thì hiệu quả đương nhiên sẽ  hơn.”
 
 
Trần Phồn nghĩ một lát, liền : “Vậy cháu sẽ bàn bạc với  hai của cháu một chút. Chuyện  ăn , vẫn cần  hai giúp cháu nghĩ cách mới ,    đúng lúc đang học cái , cũng coi như học  đôi với hành.”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-807.html.]
Trần Phồn là   là , tối hôm đó, cô liền gọi điện cho Khánh Lai. Sau khi  chuyện về việc trồng dược liệu  núi, Khánh Lai bày tỏ việc  khả thi, bởi vì Khánh Lai cũng  ý định mở trung tâm dưỡng sinh Đông y và quán ăn bài thuốc. Sau khi  nghiệp   sẽ về nhận việc, công việc bên Diệp Bân
 
 
, thậm chí là  cổ phần nắm giữ cũng cần   thủ tục giao cắt, nhưng   thể chỉ dựa  chút tiền lương đó để sống. Trần gia họ   gì khác, những phương thuốc  thì  ,  thì cứ thế mà mở những trung tâm dưỡng sinh và quán ăn bài thuốc  thôi.
 
 
Vệ Thừa  Trần Phồn   ý tưởng, cũng giúp cô tìm hiểu một  chính sách ở vùng núi đó. Một tối, Trần Phồn và Vệ Thừa đến nhà Diệp Thanh Minh dùng bữa,  khi  chuyện   bàn ăn, Diệp Thanh Minh trầm ngâm  lâu, mới : “Thực  nếu con  thuê núi trồng dược liệu,  thể tạo thu nhập cho  dân địa phương, hơn nữa còn  thể cung cấp một  việc , đây là chuyện . Điều bố đang lo là, con là con của bố, vì công việc của bố mà sẽ ảnh hưởng đến chuyện  của con.”
 
 
Trần Phồn liền : “Vậy con tìm Kiện Linh thành lập một công ty, tất cả  việc đều để Kiện Linh , như  là   chứ ạ?”
 
 
Diệp Thanh Minh liền hỏi Trần Phồn: “Vậy con   Kiện Linh và Trình Tuế Ninh    gần  ?”
 
 
Trần Phồn ngẩn ,  đầy nghi hoặc  Diệp Thanh Minh. Diệp Thanh Minh  : “Lần  bố từ tỉnh ủy về,   thấy bên đường đỗ một chiếc xe,  kỹ  thì là hai đứa nó.”
 
 
Trần Phồn liền : “Hai  họ  cùng một chiếc xe cũng  thể  là họ đang quen  ạ.”
 
 
Diệp Thanh Minh  mà  . Đương nhiên ông sẽ   rằng Trình Tuế Ninh  ấn cổ Kiện Linh xuống và hôn trong xe. Ông chỉ  , hai  trẻ tuổi trông  xứng đôi , rốt cuộc trong lòng đang nghĩ gì. Nếu họ  ở bên ,    thể công khai, Trần Phồn đương nhiên sẽ . Ngay cả Trần Phồn mà cũng giấu, xem , họ  suy nghĩ riêng của .
 
 
--- Chương 499 Lời mời từ Chu Vũ Sâm ---
 
 
Diệp Thanh Minh cảm thấy bên Kiện Linh  vẻ  mờ ám, còn Trần Phồn thì suy nghĩ một chút,  : “Hay là con tìm thời gian  bàn bạc với Kiện Linh một chuyến, coi như là  đầu tư phát triển ở vùng núi.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Diệp Thanh Minh thực    con gái  mệt mỏi như . Học y vốn  vất vả , cô còn  học  nhiều thứ mà  khác  học, thậm chí còn  học thêm một  thứ vốn  nên là của cô. Bây giờ,  còn   trồng dược liệu. Ông chỉ  một cô con gái thôi,  cái kiểu  của con gái, đây là  biến  thành vài  để dùng ?