“Sau đó  cứ nghĩ, thực  các khu du lịch  núi cũng tương tự như thành phố thôi. Tại  nhiều    đến kinh thành xem? Bởi vì từ nhỏ chúng   , kinh thành là thủ đô,  Thiên An Môn, Cố Cung, sách giáo khoa còn nhắc đến  nhiều danh lam thắng cảnh. Chúng  ghi nhớ những điều  trong đầu,  cơ hội là  đến xem, đối chiếu với những gì sách  mô tả, xác minh . Đó là một việc  thú vị, giống như việc chúng   một việc từ đầu đến cuối, cuối cùng  thành ước nguyện từ nhỏ, tạo thành một vòng tròn khép kín.”
 
 
Diệp Thanh Minh  mà mắt sáng lên. Những lời Trần Phồn , thoạt   vẻ trẻ con, nhưng ngẫm kỹ   thể cảm nhận  nhiều điều sâu sắc hơn. Diệp Thanh Minh cảm thấy mấy vấn đề luôn quanh quẩn trong đầu mà  giải quyết  bỗng chốc tìm thấy lời giải đáp.
 
 
“Phồn Phồn ,  con nghĩ thế nào về việc xây dựng tấm danh  thành phố văn hóa ?”
 
 
Trần Phồn : “Bố , bố  hỏi chính sách của con bé ranh con  ráo sữa  ?”
 
 
Diệp Thanh Minh  lớn : “Nhỏ tuổi thì  chứ, nhỏ tuổi  lợi thế của  nhỏ tuổi. Đừng thấy các con còn trẻ, nhưng tương lai  trẻ mới là chủ thể của du lịch đấy. Bây giờ nhiều  liệu cho thấy, tầm  của  trẻ ngày càng rộng mở, họ sẽ tận dụng cuối tuần hoặc kỳ nghỉ để  thăm nhiều thành phố văn hóa, danh lam thắng cảnh. Bố  xem các  liệu liên quan, mấy điểm du lịch nổi tiếng ở đây của chúng  mỗi năm đón lượng khách du lịch tăng vọt. Điều   lên vấn đề gì? Nói lên rằng ngày càng nhiều  coi việc  du lịch là một nội dung quan trọng trong hoạt động gia đình. Chúng    cơ sở hạ tầng, nâng cao chất lượng dịch vụ,  nền tảng văn hóa sâu sắc, thì  lo   đông đảo du khách đến đây du lịch và tiêu dùng.”
 
 
Trần Phồn thấy bố  vui vẻ, liền đùa: “Thì  bố  móc túi dân đấy ?”
 
 
Diệp Thanh Minh xua tay: “Con  như  thì   phiến diện . Nhu cầu của con  là đa dạng, ăn no mặc ấm chỉ là cái đơn giản nhất thôi. Nhu cầu về tinh thần thực  đối với một  còn quan trọng hơn. Chúng    thế nào để thỏa mãn những nhu cầu tinh thần đó? Phải kết hợp văn hóa  các danh lam thắng cảnh nổi tiếng của chúng ,  hòa quyện tinh thần của chúng   thành phố. Không chỉ là xây dựng cơ sở hạ tầng mà quan trọng hơn là chất lượng dịch vụ. Ài, chúng   thì  dễ, nhưng  thì  khó khăn chồng chất. Chỉ riêng việc xây dựng một con phố văn hóa mang hình ảnh đô thị  khiến  ít  oán trách .”
 
 
Trần Phồn  hì hì : “Đồng chí lão Diệp, chúng   thể vì sợ khó mà  bỏ cuộc chứ. Cơm thì ăn từng miếng, việc thì  từng bước. Bố   niềm tin  chính , bố  thường xuyên  với  rằng, bố  , bố kiên cường bất khuất,  gì cũng thuận lợi, nhất định sẽ    việc.”
 
 
Diệp Thanh Minh  càng lớn hơn, cuối cùng lau  giọt nước mắt vì  mà chảy  ở khóe mắt, chỉ  Trần Phồn : “Con đúng là chỉ giỏi ba hoa chích chòe với bố thôi.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-816.html.]
 
Trong phòng riêng, hai bố con  chuyện vui vẻ. Ngoài phòng, Triệu Lan  ở cửa, bên cạnh là xe đẩy thức ăn. Cô   thấy tiếng  của Diệp Thanh Minh,  thể cảm nhận  sự thoải mái trong tiếng  đó. Triệu Lan càng tò mò hơn về mối quan hệ giữa hai  trẻ  với Diệp Thanh Minh.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
--- Chương 505 Không nể nang gì Trần Phồn ---
 
 
Khi Triệu Lan gõ cửa bước , Trần Phồn liền thấy  ánh mắt khao khát của cô  dành cho Diệp Thanh Minh.
 
 
Có thể mở mấy cửa hàng lớn như  trong một thành phố thủ phủ rộng lớn, nếu   chút tài năng thực sự thì  thể  , mà   ô dù thì  càng .
 
 
Diệp Thanh Minh  lên tiếng. Trần Phồn  dậy,  tủm tỉm : “Triệu tổng khách sáo quá . Cô cứ gọi nhân viên phục vụ mang thức ăn lên là ,   tự  mang lên chứ?”
 
 
Triệu Lan   dịu dàng,  gật đầu với Trần Phồn,  : “Hôm nay  quý khách đến chơi,  đương nhiên  tự  tiếp đón . Đây đều là những món đặc trưng của quán chúng , kính mời Diệp thị trưởng và hai vị dùng thử  góp ý cho chúng .”
 
 
Trần Phồn liên tục   dám,  kỹ khuôn mặt Triệu Lan  mới  : “Ai cũng  món ăn của quý quán ngon,   là đặc sản địa phương chúng . Thậm chí  du khách từ tỉnh khác còn tìm đến. Năng lực kinh doanh của Triệu tổng quả thật đáng ngưỡng mộ.”
 
 
Cái vẻ khiêm tốn cầu thị của Triệu Lan, chẳng  là  ở   chuyện thêm vài câu với Diệp Thanh Minh ? Trần Phồn đương nhiên   mục đích của Triệu Lan. Hôm nay cô sẽ  để Triệu Lan ở  đây. Sau khi ăn xong, cô sẽ yêu cầu về nhà ngay lập tức. Ngồi ở đây, cùng những   liên quan  khen qua khen , chi bằng về nhà, cùng Diệp Thanh Minh uống  trò chuyện còn thoải mái hơn.
 
 
Trần Phồn và Vệ Thừa cùng  bưng các món ăn từ xe đẩy nhỏ đặt lên bàn. Triệu Lan thấy  còn việc gì của  nữa, chỉ đành đẩy xe  về.