Đáy mắt  đàn ông thâm trầm,  mặt vẫn giữ vẻ hiền từ: “Tiểu Lan , cô   sức lực xây nhà,  tìm  giúp cô   ?  sẽ tìm  chuyên xây dựng, giúp cô xây tòa nhà lên. Xây như thế nào, trang trí  , cô tự  quyết định, cô thấy thế nào?”
 
 
Triệu Lan trong lòng mừng rỡ, nhưng  mặt vẫn là vẻ mặt   sủng ái  kinh ngạc: “Cha nuôi,   thể  phiền  chứ? Đây vốn là sự nghiệp của chính con.”
 
 
Nụ   khóe miệng  đàn ông càng tươi hơn: “Cô là do một tay  nâng đỡ lên, những việc như xây chuỗi khách sạn thế  bây giờ  vẫn  thể giúp cô lo liệu. Thế  ,  tìm cho cô một ,  việc gì cô cứ liên hệ với  đó,   ?”
 
 
Triệu Lan mặt đầy vẻ kinh ngạc mừng rỡ, lăn  lòng  đàn ông  nũng, dỗ dành khiến  đàn ông  ha hả.
 
 
Cho đến hơn mười giờ tối,  đàn ông thoải mái mặc quần áo chỉnh tề,  Triệu Lan   giường với vẻ quyến rũ, khẽ vỗ  m.ô.n.g Triệu Lan,  : “ còn  việc,   đây. Sau   sẽ tìm  liên hệ với cô.”
 
 
Triệu Lan lầm bầm  hai câu, lăn  tiếp tục nhắm mắt ngủ. Người đàn ông khẽ ,  xoay   khỏi phòng ngủ, xách chiếc cặp tài liệu đặt  bàn ,  khỏi cửa   thẳng thang máy xuống bãi đậu xe trong sân.
 
 
Ánh sáng trong bãi đậu xe  tối. Người đàn ông tìm thấy một chiếc xe, mở cửa lên xe. Lúc   đàn ông trông  bặm trợn ở ghế lái mới  hồn, gọi một tiếng “lãnh đạo”. Người đàn ông “ừ” một tiếng, trầm tư  lâu  : “Triệu Lan  mở một chuỗi khách sạn. Anh tìm một  đáng tin cậy để  việc với cô . Sau khi phá bỏ tòa nhà cũ mà Triệu Lan  nhắm đến, xây  một tòa nhà mới.”
 
 
Người ở ghế lái giật , hỏi: “Xây nhà? Lãnh đạo, thật sự  xây khách sạn ?”
 
 
Người đàn ông  “ừ” một tiếng, hồi lâu mới : “Triệu Lan cái đồ ngốc , cô    sửa chữa một tòa nhà kết cấu gạch cốt thép hai mươi mấy năm tuổi thành khách sạn. Bây giờ Cục Xây dựng và phòng cháy chữa cháy đều  cấp phép cho cô . Cô   còn  tìm Diệp Thanh Minh, hừ, mấy năm nay cô  quen sống thuận buồm xuôi gió nên  chút   trời cao đất rộng. Nếu   ngăn cô  , với tính cách  nể nang ai của Diệp Thanh Minh, sớm muộn gì  cũng sẽ  lôi .”
 
 
Người đàn ông ở ghế lái kinh ngạc  đầu  lãnh đạo của . Người đàn ông tiếp tục : “Xây một tòa nhà mới,  cần quá cao, năm sáu tầng là . Mở một chuỗi khách sạn, lợi dụng cơn gió đông từ việc xây dựng thành phố văn hóa, nhất định sẽ kiếm  tiền. Diệp Thanh Minh  ,  tầm  độc đáo, ý thức phát triển  tiên tiến. Đi theo  , nhất định sẽ phát tài.”
 
 
Người  ở vị trí lái xe liền : “Thưa lãnh đạo, công tử thứ ba bây giờ công việc khá nhàn,  ngài  để tam thiếu gia  việc  ạ?”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-819.html.]
Người đàn ông  hừ lạnh một tiếng: “Cái loại như nó thì đừng   ngoài  mất mặt  nữa, nó     quan hệ của  với Triệu Lan, đừng để đến lúc nó  ầm ĩ quá mức, phơi bày hết chuyện cũ của  .”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
--- Chương 507 Trần Phồn cần chuẩn  ---
 
 
Sau khi Trần Phồn và   ăn cơm xong, Vệ Thừa đến quầy lễ tân thanh toán, Diệp Thanh Minh cùng Trần Phồn đến tứ hợp viện.
 
 
Trần Phồn đặt chiếc bếp lò đất đỏ nhỏ xuống đất,  đun nước  : “Một thời gian nữa, trời nóng lên, thì  thể đun nước trong nhà  nữa .”
 
 
Diệp Thanh Minh liền : “Nước trong bình thủy ở văn phòng của   thể pha , nhưng nước trong máy lọc nước thì  pha .”
 
 
Trần Phồn bĩu môi: “Cái máy lọc nước đó   bằng nhựa,  đun sôi nước  ? Đừng sợ phiền phức, hoặc là đến phòng nồi  của đơn vị lấy nước sôi, hoặc là tự sắm một cái ấm siêu tốc để trong văn phòng mà đun. Bây giờ con còn thấy,   chất lượng nước trong bình nước của máy lọc nước là loại nước gì, nhỡ vi sinh vật vượt quá tiêu chuẩn mà   đun sôi, uống    đau bụng.”
 
 
Trần Phồn   khiến Diệp Thanh Minh  còn  đặt chiếc máy lọc nước đó trong văn phòng nữa.
 
 
“Vậy ngày mai  sẽ bảo Tiểu Nghiêm chuyển máy lọc nước ,  mà uống nước  đun sôi lâu ngày, quả thật   cho sức khỏe.”
 
 
Trần Phồn dùng nước sôi pha ,  rót  cho Diệp Thanh Minh  : “Thật  buổi tối uống    lắm, nhưng bữa tối hôm nay chúng  ăn  nhiều dầu mỡ, uống  để giải ngấy cũng khá .”
 
 
Diệp Thanh Minh khẽ ngửi, nhấp một ngụm  gật đầu: “Mùi   quả thật  ngon, con gói cho bố một ít, ngày mai bố mang đến văn phòng từ từ uống.”
 
 
Trần Phồn  bĩu môi: “Con chỉ     ăn bám cha , chứ  thấy ai ăn bám con cháu bao giờ. Bố , bố đúng là  mở mang tầm mắt cho con .”
 
 
Diệp Thanh Minh ha ha , chỉ  Trần Phồn : “Bố chỉ xin con một ít  thôi mà, con  xót ruột đến thế . Bố sẽ  uống  của con miễn phí , bố sẽ giúp con giới thiệu một , để   đến giúp con mở dược viên thì ?”