Lúc  trong văn phòng thầy Trần   ai khác, Trần Phồn vui vẻ : “Thầy ơi, bệnh của  Trần Cương  mạch tượng giống hệt với bệnh án mà ông ngoại con  ghi . Ông ngoại con  thể chữa khỏi cho bệnh nhân đó, con cũng  khả năng chữa khỏi cho  Trần Cương. Chỉ là bây giờ  phiền thầy  mặt, giúp con lấy thuốc từ công ty dược liệu.”
 
 
Lần  thầy Trần  , em gái ông hiện là giám đốc công ty dược liệu huyện, nếu Trần Phồn cần dược liệu quý hiếm gì,  thể nhờ ông giúp đỡ.
 
 
Thầy Trần  : “Con bé , đúng là  bỏ qua bất cứ ai  thể lợi dụng  mà.”
 
 
Trần Phồn liền : “Thầy ơi, con đang bận bịu giúp thầy đấy. Trần Cương là học sinh của thầy đúng ? Thầy xem tư chất của Trần Cương ,  cảnh gia đình khó khăn như  mà vẫn  thể thi  kết quả  như thế, chứng tỏ Trần Cương là một học sinh   năng khiếu. Thầy giúp   giải quyết những lo lắng  , chỉ bảo ba năm,   chừng sẽ là một hạt giống của trường đại học danh tiếng đấy. Thầy ơi, một học sinh đại học danh tiếng, thầy  thể  bao nhiêu tiền thưởng ạ?”
 
 
Thầy Trần vội vàng : “Được , thầy  lời con, thầy  theo sự sắp xếp của con   ? Con  thầy  gì thầy sẽ  vô điều kiện   ?”
 
 
Trần Phồn trực tiếp lấy giấy bút từ bàn  việc của thầy Trần,   bàn  việc đối diện với thầy Trần,  một đơn thuốc xong,  với thầy Trần: “Trong đơn thuốc   mấy vị dược liệu khá quý, tiền thuốc thì con cũng  nghĩ xong , sẽ tìm Vu Hải Na đòi.”
 
 
Thầy Trần vội hỏi: “Con khoan ,  con  tìm Vu Hải Na đòi tiền thuốc?”
 
 
Trần Phồn  nghiêm túc : “Đây là do Vu Hải Na tự  mà, cô    giúp  Trần Cương trả tiền thuốc.”
 
 
Thầy Trần  đồng ý: “Vu Hải Na  tiền thì để cô  từ từ mà tiêu, tiền thuốc của  Trần Cương , thầy sẽ giúp bác  trả .”
 
 
Trần Phồn nghĩ nghĩ, : “Hay là thầy cứ bàn bạc với Trần Cương , xem    ý kiến gì?”
 
 
Thầy Trần : “Không cần bàn bạc gì cả, con đưa đơn thuốc cho thầy, tối nay thầy sẽ mang thuốc đến là  .”
 
 
Trần Phồn đáp lời,  sắc mặt thầy Trần,  nghiêm túc dặn dò: “Thầy ơi, mấy ngày  thầy ăn uống thanh đạm một chút nhé, ăn nhiều dầu mỡ, mặn quá   cho huyết áp của thầy .”
 
 
Thầy Trần  : “Con bé , quản chuyện đúng là rộng quá .”
 
 
Trần Phồn cũng  theo: “Thầy ơi, con quen  với thầy  nên mới  câu nệ như  thôi, chứ  khác, mời con quản con còn   quản .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Trần Cương  căng tin lấy cơm, về ăn cùng . Sau tiết tự học buổi tối thứ hai, thầy Trần liền đến tìm Trần Phồn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-82.html.]
 
Em gái thầy Trần đến đưa thuốc, khăng khăng  gặp   kê đơn thuốc, thầy Trần  còn cách nào, đành  đến mời Trần Phồn.
 
 
Trần Phồn  chút tò mò: “Thầy ơi,  em gái thầy  nhất định  gặp con ?”
 
 
Thầy Trần đoán  suy nghĩ của em gái , liền : “Con gái lớn nhà em gái thầy, kết hôn hơn hai năm  mà vẫn   con,   khám ở nhiều nơi, uống  ít thuốc Bắc, dùng  ít bài thuốc dân gian, nhưng vẫn  . Chắc là  tìm con giúp đỡ tìm cách.”
 
 
Trần Phồn hỏi: “Không sinh  con,  nhất định là vấn đề của  nữ  ạ,  nam   kiểm tra ?”
 
 
Thầy Trần  ngờ  thảo luận vấn đề  với học trò, nhẹ nhàng ho một tiếng: “Thầy thực sự    nam   kiểm tra  nữa.”
 
 
Em gái thầy Trần đang đợi ở nhà thầy Trần. Trần Phồn  đầu tiên đến nhà thầy Trần,  chút ngại ngùng: “Thầy ơi,  đầu tiên đến nhà, đáng lẽ  mang quà chứ ạ.”
 
 
5_Thầy Trần ha ha  lớn: “Con với thầy còn  khách sáo như  ? Vợ thầy vẫn luôn  gặp con mà,  đúng lúc  là một cơ hội .”
 
 
Nhà thầy Trần  dọn dẹp  ấm cúng. Vừa  nhà, em gái thầy Trần và vợ ông đều đang đợi ở phòng khách. Thấy Trần Phồn, vợ thầy Trần, Viên Thu Cúc, tiến lên đón, ngắm  Trần Phồn từ  xuống ,  : “Thật  ngờ,   gặp Tiểu Phồn Phồn nữa .”
 
 
Trần Phồn cũng  theo: “Con  thầy Trần , năm xưa cô và thầy Trần  gặp con ở phòng khám của ông ngoại con ạ.”
 
 
Viên Thu Cúc nhớ  chuyện cũ,  chút xúc động: “Lúc đó con trai cô  bệnh nặng đến mức   nổi, thầy Trần bế thằng bé, nó khó chịu nên cứ  sướt mướt. Con  lấy hai viên kẹo sữa từ trong túi  dỗ nó,  rằng ăn kẹo sẽ  còn khó chịu nữa.”
 
 
Thầy Trần cũng  theo: “Diệc Tân đến bây giờ vẫn , hai viên kẹo đó là hai viên kẹo ngọt nhất mà thằng bé từng ăn.” Diệc Tân chính là con trai cưng của thầy Trần, tên Trần Diệc Tân,  khi  nghiệp đại học thì  việc ở chính quyền thành phố.
 
 
Thầy Trần  giúp giới thiệu em gái ông,   đầu công ty dược liệu huyện, Trần Hồng Quyên.
 
 
--- Chương 43 --- Cảm giác của gia đình ---
 
 
Trần Phồn vẫn  tự nhiên chào hỏi Trần Hồng Quyên, ngược  khiến Trần Hồng Quyên cảm thấy  chút gượng gạo.
 
 
Thầy Trần : “Hồng Quyên ,  thì   giúp em mời đến , đơn thuốc là Trần Phồn kê đó, em  vấn đề gì cứ hỏi thẳng con bé .”