Trần Phồn  lắc đầu: “Bố, chuyện  con  bàn với thầy giáo , thầy , trong  con cháu còn  của Trần gia,  duy nhất học y thuật mà  thể tìm thấy là con. Rất nhiều   đổi nghề, tinh lực của con bây giờ nên dùng  việc học, đây mới là nền tảng để Trần gia trỗi dậy trở .”
 
 
Diệp Thanh Minh đành  kìm nén ý nghĩ  .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Trần Phồn tiếp lời: “Xây dựng dược viên của Trần gia sớm cũng là để con chuẩn  cho việc mở  y quán Trần gia  . Dược liệu bên ngoài, chất lượng lẫn lộn, chênh lệch quá lớn, một  dược tính thậm chí   đổi  nhiều. Một  phương thuốc,  duy trì hiệu quả chữa bệnh ban đầu, chỉ  thể dùng dược liệu do chính chúng  trồng.”
 
 
--- Chương 508 Tưởng Mộ Phong ---
 
 
Vệ Thừa kết thúc kỳ nghỉ, lưu luyến tạm biệt Trần Phồn,  lên máy bay trở về đơn vị.
 
 
Sau khi tiễn Vệ Thừa , Trần Phồn  trở về cuộc sống học tập thường ngày, vẫn bận rộn như con , nhưng bây giờ  thêm một việc: mỗi tối  dành  một giờ để học hỏi về kinh doanh doanh nghiệp từ  đàn ông ba mươi mấy tuổi tên Tưởng Mộ Phong,  mà Diệp Thanh Minh  giới thiệu cho cô.
 
 
Tưởng Mộ Phong  cao lắm, đeo một chiếc kính gọng vàng, trông  nho nhã. Thế nhưng,    từng công khai vạch trần em vợ của vị lãnh đạo tỉnh  trong một buổi tiệc lớn. Tội danh bao gồm biển thủ công quỹ, tham ô tài sản nhà nước, thậm chí còn liên quan đến một  vấn đề riêng tư cá nhân.
 
 
Chuyện  khi đó gây xôn xao  lớn,   vị lãnh đạo   công khai kiểm điểm trong hội nghị thường vụ, còn em vợ ông  thì  kết án hai năm tù. Từ đó trở , cuộc sống của Tưởng Mộ Phong  đổi hẳn. Anh  đuổi khỏi nhà máy với những tội danh vô cớ,  một công ty  doanh nghiệp nào ở địa phương dám thuê , dù   năng lực  mạnh. Sau   còn cách nào,  đành  tha hương, nhưng ai ngờ vị lãnh đạo  tổn thương sâu sắc  vẫn  buông tha . Tưởng Mộ Phong  dồn  đường cùng, đành  cầu cứu đến thư ký Diệp Thanh Minh.
 
 
Vợ của Tưởng Mộ Phong  ly hôn với , đưa con gái đến nhà một  họ hàng ở Đông Bắc để tá túc, cũng là để tránh xa những thị phi . Sau khi chuyện xảy , buổi tối thường xuyên   lảng vảng quanh nhà , vợ Tưởng Mộ Phong sợ hãi đến mất ngủ cả đêm, cuối cùng  còn cách nào, vì con cái, hai vợ chồng đành  ly hôn.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-821.html.]
Trần Phồn   bàn học,  Tưởng Mộ Phong đang   sofa, dáng vẻ  điển hình của  miền Nam,  chuyện luôn ôn tồn nhỏ nhẹ. Trần Phồn tiếp xúc với   lâu như ,  từng thấy   vội vàng  phấn khích.
 
 
Tưởng Mộ Phong cất cuốn sách trong tay , hỏi Trần Phồn: “Cô  vấn đề gì  hỏi  ?”
 
 
Trần Phồn do dự một lát, mới hỏi: “Chúng  bây giờ cũng coi như là mối quan hệ thầy trò kiêm bạn bè, cháu là học sinh,  tìm hiểu thêm về thầy của , chắc   vấn đề gì chứ ạ?”
 
 
Tưởng Mộ Phong sững sờ một chút,  lắc đầu: “ nghĩ là  nên. Cuộc đời  quá phức tạp,  nhiều quá   lợi cho cô .”
 
 
Trần Phồn  khẩy: “Người chú  đến nhà cháu , còn    lợi cho cháu. Chú   , bố cháu giới thiệu chú cho cháu, điều đó  nghĩa là ông  coi thường những kẻ  hãm hại chú, và ông   khả năng bảo vệ chú. Cháu nghĩ thế , chú cứ  ở đây, tiền thù lao cháu sẽ  thiếu.  hiện tại cháu cần học quá nhiều thứ, bình thường   thời gian quản lý việc dược viên, cháu cần chú giúp cháu xây dựng dược viên. Còn về việc   sẽ trồng loại dược liệu nào, cái  cháu cần bàn bạc thêm với các trưởng bối trong nhà.”
 
 
Tưởng Mộ Phong gật đầu, Trần Phồn tiếp tục : “Bố cháu chỉ  với cháu rằng chú  đắc tội với một lãnh đạo  lớn ở địa phương của chú. Cháu chỉ  tò mò, chú   vị lãnh đạo   chức lớn, cũng nên rõ hậu quả của việc đắc tội  khác là gì, tại  chú vẫn ?”
 
 
Tưởng Mộ Phong cúi đầu, giấu  ánh mắt hằn học,  lâu  mới : “ và họ, là mối quan hệ  đội trời chung. Chỉ  ở những nơi lớn như  mà vạch trần sự việc, kẻ đáng  trừng phạt mới  thể nhận  hình phạt.”
 
 
Trần Phồn  khó hiểu: “Cháu  , em vợ của vị lãnh đạo đó chỉ  giam hai năm là  thả  , theo những vấn đề chú vạch trần thì đủ để  tử hình  mà?”
 
 
Vẻ mặt Tưởng Mộ Phong  kỳ lạ, sắc mặt cũng  phần tiều tụy,  lâu  mới : “Em vợ của vị lãnh đạo đó, là một tên bá chủ ở địa phương,  hại  ít cô gái. Em gái , vì  em vợ của lãnh đạo đó sỉ nhục,  tự sát.  và bọn họ,  thù  đội trời chung.”
 
 
Trần Phồn bất chợt sững sờ. Trong những trải nghiệm  đây của cô, những  xung quanh cô  từng trải qua chuyện như . Lúc  Vu Hải Na và Tô Hương Phụ  bắt cóc, đều  Trần Phồn kịp thời cứu về. Cô khi đó cũng từng nghĩ, nếu những cô gái xinh   bắt  sỉ nhục, sẽ  hậu quả thế nào, bây giờ, cô   Tưởng Mộ Phong , em gái  ,  khi  bắt  sỉ nhục thì  tự sát.