Dương Chí Quốc  cú điện thoại   cho choáng váng, một lúc lâu , mới khàn giọng hỏi: “Thư ký Chu, em vợ  tuy tính cách   bướng bỉnh, nhưng cũng  đến nỗi   nặng nhẹ chứ ạ.”
 
 
“Kẻ gây rối , đối phương  trói  , hiện trường cũng   bảo vệ,   còn  cả đoạn phim ghi hình nữa. Yêu cầu của  đối với chuyện  là, nhất định  xử lý nghiêm túc, nhất định  xử lý để đối phương hài lòng.  nhắc nhở ông một  nữa, em vợ ông bắt cóc là con gái út của Diệp Thanh Minh, đập phá là nhà của Diệp Thanh Minh. Xử lý thế nào, ông tự liên hệ với Diệp Thanh Minh .”
 
 
Dương Chí Quốc     Diệp Thanh Minh chứ? Thuở đó Diệp Thanh Minh từ Kinh thành đến tỉnh bọn họ công tác, dùng sự phát triển của một huyện để kéo theo sự phát triển của cả thành phố. Dương Chí Quốc lúc đó còn  tiếc, Diệp Thanh Minh , xuất  quá , bằng , nếu lôi kéo  về, thì  lo phe phái của họ  thể nhờ năng lực của Diệp Thanh Minh mà phát triển lên .
 
 
Bây giờ, cấp  trực tiếp của Dương Chí Quốc  với ông, em vợ ông, bắt cóc con gái Diệp Thanh Minh, đập phá nhà Diệp Thanh Minh, điều  khiến Dương Chí Quốc cảm thấy  chút hoang
 
 
đường. Em vợ ông  quen Diệp Thanh Minh mà,   quen Diệp Thanh Minh mà vẫn đập phá nhà   chứ?
 
 
Vợ hai của Dương Chí Quốc   thấy nội dung cuộc  chuyện qua điện thoại,   là em vợ của Dương Chí Quốc, mặt cô  lập tức trắng bệch.
 
 
Dương Chí Quốc đặt điện thoại xuống, cố gắng bình  cảm xúc, mặt lạnh tanh hỏi vợ: “Em trai em giờ đang ở ?”
 
 
Cô  vọt  khỏi phòng tắm, đến tủ đầu giường cầm điện thoại lên, liền bắt đầu gọi điện cho em trai. Điện thoại reo mấy tiếng, mới   nhấc máy. Vợ Dương Chí Quốc mở lời hỏi: “Ngọc Tăng, em đang ở ?”
 
 
Đầu dây bên  im lặng một lát,  một giọng một cô gái   vẻ sảng khoái, dứt khoát hỏi: “Cô là  nhà Lâu Ngọc Tăng ?”
 
 
Lâu Ngọc Ninh ngẩn . Dương Chí Quốc nhận điện thoại của vợ: “Chúng  là  nhà của Lâu Ngọc Tăng,   hỏi, giờ   đang ở , và các cô là ai.”
 
 
Trần Phồn,  đang  điện thoại,  nãy   thấy trong ghi chú, cuộc điện thoại  là do chị gái của Lâu Ngọc Tăng gọi đến,  đó liền đoán  đàn ông  hẳn là Dương Chí Quốc.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Diệp Thanh Minh vẫn im lặng, Trần Phồn liền   ống : “ là   Lâu Ngọc Tăng bắt cóc, chỉ là   xui xẻo, đám   dẫn theo chẳng  trò trống gì.  sẽ cho các ông một địa chỉ, cử một   thể quyết định  việc đến đây, chúng    bàn bạc xem chuyện  giải quyết hậu quả thế nào.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-832.html.]
 
Dương Chí Quốc nghĩ đến con gái Diệp Thanh Minh mà Thư ký Chu   qua điện thoại, vội vàng : “Xin hỏi cô là tiểu thư Diệp  ?  là  rể của Lâu Ngọc Tăng, nó  hiểu chuyện  đắc tội với cô,  xin  cô .  bây giờ sẽ lập tức đến đó, đợi  đến  chúng  sẽ   bàn bạc từ từ, cô thấy thế nào?”
 
 
Trần Phồn tính toán một chút, họ đến đây ít nhất cũng  tối mai, liền : “Vậy  thôi, dù  thì ,   hại , cũng  chạy   cả. Các ông cứ đến, chúng  sẽ   bàn bạc từ từ.”
 
 
Dương Chí Quốc thở phào nhẹ nhõm,  chuyện   khả năng    chuyện. Chỉ cần  chuyện  là  , chỉ sợ đến lúc đó  thể    chuyện, thì  sẽ mất   nhiều thứ.
 
 
Lâu Ngọc Ninh  liên hệ tài xế, đang chuẩn  hành lý cho cô và Dương Chí Quốc. Dương Chí Quốc đặt điện thoại xuống xong, thấy Lâu Ngọc Ninh   xong quần áo, liền : “Em chuẩn  sẵn  bộ  tiền mặt  thể huy động  ,  , e là chúng  sẽ    lột một lớp da .”
 
 
Lâu Ngọc Ninh  mặc quần áo cho Dương Chí Quốc  : “Chỉ cần  ảnh hưởng đến , tiền mất thì thôi. Tiền mất thì   chúng  còn kiếm  .”
 
 
Dương Chí Quốc lòng  phức tạp, năm xưa  nhiều   chê ông bỏ vợ tào khang, trâu già gặm cỏ non cưới một  trẻ.  ai  thể  , bên cạnh  một  thấu hiểu tâm can như , lúc nào cũng  thể mang  giá trị cảm xúc  nhất, dù      chê thì   chứ?
 
 
Xe  đến cửa tòa nhà. Sau khi lên xe   định, Lâu Ngọc Ninh  với Dương Chí Quốc: “Khoảng một tiếng nữa,  một chuyến bay đến thành phố D. Chúng   chuyến bay  đến thành phố
 
 
D, em  liên hệ với  bên thành phố D , sẽ    sân bay đón chúng . Chúng   đường đêm đến thành phố N, ước chừng sáng mai chín giờ hơn sẽ đến.”
 
 
Dương Chí Quốc   gì. Lâu Ngọc Ninh áy náy : “Đều tại Ngọc Tăng  hiểu chuyện, khiến   vất vả  đường đêm đến đó.”
 
 
Dương Chí Quốc nhẹ nhàng vỗ tay Lâu Ngọc Ninh, dịu dàng : “Vất vả chút cũng  ,  bây giờ lo lắng là đối phương sẽ đưa  điều kiện gì. Kẻ mà Ngọc Tăng   chọc giận, ngay cả  cũng  dám dây . Cũng    nó  gây sự với  .”
 
 
Lâu Ngọc Ninh cũng  chút nghi hoặc, liền  với Dương Chí Quốc: “Em gọi điện hỏi thử xem .”
 
 
Lâu Ngọc Ninh gọi mấy cuộc điện thoại,  nhanh  hỏi rõ  chuyện.