Giấy tờ lộn xộn bày đầy mặt bàn , Quan Hề cũng rối loạn.
Cô chằm chằm một lúc mới lặp một nữa để chắc chắn: “Anh thiếu tiền? Những tin đó là giả?”
“Ừ.”
Lúc phản ứng đầu tiên của Quan Hề là thở phào nhẹ nhõm, vì cô thật sự hy vọng Giang Tùy Châu rơi đường khó. Sau khi thở phào nhẹ nhõm xong, cả cô chợt bạo phát: “Em cũng bận công việc của là hả, chuyện cần em lo lắng! Đây là chuyện nhỏ, cho em!”
Giang Tùy Châu cô bốc lửa giận thật bèn thuận theo : “Được, , còn xảy chuyện như thế nữa sẽ với em.”
“Được đó … nhất là .”
Giang Tùy Châu : “Tóm bây giờ chuyện dần đến hồi kết , cần lo lắng nữa .”
Quan Hề hiểu hỏi: “Thế dựng chuyện để gì.”
Giang Tùy Châu giấu diếm mà thẳng: “Bố thanh trừ bộ những lưng Giang Gia Mậu và Giang Gia Vinh trong công ty, đề phòng lên cái vị trí đó , nhiều giở trò lưng . Thế nên chỉ dùng một phương pháp khá đơn giản, trong thời khắc mấu chốt để lộ một sơ hở lớn để những tâm tư phản đối .”
Quan Hề: “Thế nên bố chuyện .”
“Ừ.”
“ bác đồng ý cho như , trai cũng là con trai bác…”
“Một núi thể hai hổ.” Giang Tùy Châu lạnh nhạt , “Bố bọn hợp nên cũng bọn hòa hợp, nên ông chỉ đưa sự lựa chọn cho Quang Dịch mà thôi.”
“Thế, về thế nào…”
“Biết kẻ địch những ai thì chỉ cần thong thả tiêu diệt thôi, còn cả và hai của , đến chiều nay hai họ sẽ sự lựa chọn của bố và chân tướng sự việc thôi. Tất nhiên, cũng sẽ kết cục của .” Giang Tùy Châu , “Thật dựa theo tác phong lề mề thường ngày của họ thì đến công ty công ăn lương, dưỡng lão cũng đấy.”
Dưỡng lão… Đời thuở nhà ai mới ba bốn mươi tuổi bắt đầu dưỡng lão.
Lời dễ là dưỡng lão, khó là tước bỏ quyền hành.
Quan Hề , khi Giang Tùy Châu nhậm chức, chắc chắn sẽ để hai ông trai coi như cái đinh trong mắt tiếp tục động chân động tay trong Quang Dịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cho-anh-den-ben-em/chuong-175.html.]
“Bảo em thấy đám mấy Tống Lê chả phản ứng gì cả… Em còn tưởng bọn họ là một đám em plastic, xảy chuyện thèm í ới gì. Thế nên họ cũng chuyện ?”
Giang Tùy Châu gật đầu, : “Họ plastic , nhưng chắc chắn em plastic .”
Nói xong chọn bừa một quyển sổ đỏ mặt bàn . Mở sổ xem thấy là bất động sản trong thành phố, địa thế cực , diện tích rộng, thu tiền đến mỏi cả tay.
“Nhìn gì đấy, cho xem.” Quan Hề lên đùi nữa, thu dọn hết những sổ sách tài liệu trong túi.
Trong mắt Giang Tùy Châu đầy ý : “Vừa em bảo đưa hết cho cũng mà, bây giờ cho xem.”
“Anh thiếu tiền thì đưa xem cái gì chứ.” Quan Hề kéo khóa túi, khẽ gật đầu, “Nếu nhất quyết tò mò tìm hiểu hả, đăng ký kết hôn với em , đăng lý xong xem gì thì xem.”
Ý của Giang Tùy Châu dần tắt.
“Sao nào, đăng ký , bảo chuyện trong công ty đến hồi kết mà, thế .” Quan Hề để tâm chút hài lòng , “Anh còn đợi gì nữa, quan hệ giữa và em sớm pháp luật công nhận, mà xảy chuyện thật thì em cùng lo với , hợp lý phết nhỉ.”
Giang Tùy Châu đến câu thì trong chốc lát nên vui vẻ bất đắc dĩ nữa, thật ban đầu “hai tháng đăng ký kết hôn” quả thực là do lúc đó vẫn nắm chắc trăm phần trăm, thế nên tạm thời liên lụy đến cô.
Anh vì cho cô, nhưng bây giờ cô , chẳng kết hôn với cô.
Sao kết hôn với cô .
“Hề Hề, nhẫn của em còn xong .” Giang Tùy Châu .
“Nhẫn hả? Sớm muộn gì cũng là của em, lúc nào xong mà chả .”
“Em chắc chắn?”
“Chắc chắn, tưởng em màn cầu hôn hoành tá tràng thật hả, sến súa…”
Giang Tùy Châu dậy, bất chợt kéo cô ngoài, “Thế thôi.”
“Hả?”
“Về nhà lấy sổ hộ khẩu, hôm nay đăng ký kết hôn luôn.”
Quan Hề sững sờ: “Hôm nay hả? Anh mà vội lên thì vội quá thế, để ngày mai là ngày …”