“Không cần, đêm dài lắm mộng.” Giang Tùy Châu , “Miễn cho em đang dưng bỏ trốn với nào đó trong đội ngũ cưới dài dằng dặc của em.”
Quan Hề sững , khóe miệng chợt vểnh cao lên: “Oài! Anh cái suy nghĩ từ sớm là !”
“Ừ, là sai.”
Thế nên, bất ngờ.
Giang Tùy Châu giờ vẫn “ kế hoạch thể xáo trộn, nắm bắt thời gian chuẩn chỉnh” kéo vị đại tiểu thư nhà - hề kế hoạch chuẩn gì cả - bước lên con đường kết hôn.
Thang máy xuống, Giang Tùy Châu dáng vẻ hạnh phúc ngập tràn, niềm vui hiện lên khóe mắt của Quan Hề, đời của e là đắm chìm thật sâu .
Từ nay còn liên quan đến lợi ích nữa, chỉ liên quan đến một điều mà nay từng nghĩ tới: Thích em mà thôi.
**
Hai lấy sổ hộ khẩu khá thuận lợi, dù gì hai nhà cũng thúc giục hai mau chóng kết hôn, tin hai đăng ký kết hôn cầu còn chẳng .
Đăng ký kết hôn là một việc chẳng phức tạp chút nào, xong , chỉ chiếm một thời gian nhỏ trong quãng đời đằng đẵng mà thôi, phận đổi.
Quan Hề đến thì vội vàng, nhưng khi cầm quyển sổ màu đỏ tay cô cũng cảm giác chân thực gì. Có lẽ từ nhỏ đến lớn, chủ đề cô và Giang Tùy Châu kết hôn kéo dài quá lâu , cô sớm quen với chuyện sẽ trở thành vợ của .
Hôm nay rốt cuộc cũng thành, giống như quẹt xong chiếc “thẻ” của cuộc đời. Có cảm giác nhẹ nhõm vì yên bề định, cuối cùng cũng đến bước .
Hai khỏi Cục dân chính xong liền lái xe về nhà, Quan Hề cầm hai quyển sổ màu đỏ ghế lái phụ.
“Đây là đầu tiên trong đời chúng kết hôn đấy, tối nay ăn mừng mới !”
Giang Tùy Châu thắt dây an cho cô: “Lần đầu tiên? Em còn định thứ hai thứ ba nữa hả?”
Quan Hề: “Anh mà đối xử với em thì thể đấy.”
Giang Tùy Châu: “Thế nào là .”
“Không chính là thôi… Cái kiểu gì .” Quan Hề cầm tờ giấy đăng ký kết hôn lắc lư, cô chợt sáp gần Giang Tùy Châu nắm chặt cổ tay , “ em tin là chồng em chắc chắn sẽ đối xử thật với em, ?”
Tay Giang Tùy Châu đang định khởi động xe chợt dừng , nghiêng đầu cô.
Quan Hề chớp mắt, “Sao chồng gật đầu, chẳng lẽ .”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cho-anh-den-ben-em/chuong-176.html.]
Quan Hề từng dùng nhiều xưng hô để gọi , lúc cô vui thì yêu cục cưng mấy cái sến súa đó đều thể gọi miệng, nhưng còn từ “chồng” , giờ cô từng gọi.
Mà bây giờ Giang Tùy Châu thấy từ ngữ lạ lẫm cảm xúc kỳ lạ.
Rất lâu mới gật đầu hỏi cô: “Ăn mừng ở .”
“Đã đăng ký kết hôn thì thông báo cho bạn bè đúng , gọi đến quán bar của Linh Phàm , hôm nay say về ~”
Giang Tùy Châu: “Quán bar? Có ai ăn mừng kết hôn ở đó .”
“Có em.” Quan Hề , “Anh thấy ? Anh đồng ý hả? đến đó high mà? Chỗ nào ?”
Giang Tùy Châu liếc cô xong khởi động xe: “Tùy em, em thông báo .”
Vẫn chấp nhận thôi, dù rõ, nếu mà đồng ý kiểu gì Quan Hề cũng lôi một đống lý lẽ “Anh kết hôn với em xong trái ý em ” để tấn công.
Còn Quan Hề cực kỳ hài lòng với đáp án của , cô cầm điện thoại lên luôn: “Okela, em gọi cho nha chồng.”
Giang Tùy Châu: “… Ừ.”
Quan Hề xong nhanh tay lập một nhóm chat Wechat, đó cô thêm hết những bạn chung của cả hai . Làm xong cô cầm điện thoại của Giang Tùy Châu gấp rút rải một đống lì xì.
Người trong nhóm chat lì xì nổ ngơ ngác…
Tống Lê: [Hử??? Chuyện gì đấy?]
Tống Lê: [Giang tổng , chuyện gì thẳng , đừng thế em rén lắm]
Lãng Ninh Y: [Sao đấy đấy!!! bỏ lỡ mất cái gì !]
Kim Khai Thành: [Sao là cuối cùng cướp lì xì thế, đen quá. Giang Tùy Châu, phát cho thêm mấy cái để an ủi !]
Tống Lê: [Có biến, chắc chắn biến, còn chẳng dám ấn nhận mấy cái lì xì !]
Quan Nguyên Bạch: [Đang họp, chuyện gì Tùy Châu? Nhắn ít thôi.]
Quan Tri Ý: [Anh trai tắt thông báo , gà quá]
Quan Nguyên Bạch: [Anh còn kịp tắt thông báo oanh tạc , hiểu cái cảm giác đang họp mà điện thoại kêu như lên cơn ?]
Thích Trình Diễm: [Rõ ràng họp quan trọng, nếu còn chuyện ở đây gì]
Quan Nguyên Bạch: [?]