Quan Hề: “….”
Mẹ nó… Phân tích cũng đúng phết.
Quan Hề: “ vẫn cực kỳ bực , bây giờ thấy bố nữa, thấy ông là sẽ phát hỏa!”
“Mình , nên rời nhà chỉ để dọa bọn họ một phen thôi… thể thánh mẫu đến mức cho mấy tất cả .” Lãng Ninh Y nghiêm túc , “À đúng , chuyện với Giang Tùy Châu .”
Vừa hết câu Lãng Ninh Y liền thấy bên cạnh chợt cứng đờ , cô tỏ vẻ hiểu hỏi: “Sao? Chưa đúng ?”
Quan Hề bỗng im bặt: “Chia tay .”
“À chia… Hả?! Chia tay?!” Lãng Ninh Y trợn mắt cô, “Mẹ kiếp, Giang Tùy Châu ngốc hết thuốc chữa, lúc cả thế giới là con nuôi thì chia tay, bây giờ là con ruột thì , đá .”
Nói đến đây trong lòng Quan Hề buồn phiền hơn: “Không đá , là đá , là chia tay.”
Lãng Ninh Y hiểu: “Vì ?”
Quan Hề cố nén cảm giác thoải mái , hàm hồ : “Quan hệ của hai chúng vốn do những yếu tố bên ngoài tác động, tiếp tục như thế nữa… nên chia tay thôi.”
**
Quan Hề uống cùng Lãng Ninh Y bao lâu, về cô còn đến tủ lạnh lấy thêm hai chai bia, hai uống trút giận, mắng những buồn phiền một trận thống khoái.
Không lâu , điện thoại vang lên, là của Lãng Ninh Y.
Quan Hề tắt nguồn điện thoại từ lâu, lúc bà nội gọi điện thoại cho cô, cô bảo cần tìm . Chắc bên bà nội cũng cần cho cô thời gian bình tĩnh nên tạm thời quấy rầy cô.
“Ai mà đêm hôm khuya khoắt thế còn gọi điện thoại.” Lãng Ninh Y duỗi tay cầm điện thoại lên, màn hình liền ấn nút luôn: “Alo, chuyện gì!”
“, Giang Tùy Châu.”
Vốn Lãng Ninh Y đang bừng bừng khí thế đột nhiên thấy giọng Giang Tùy Châu từ trong điện thoại truyền liền run cả tay, cô nhanh chóng màn hình… Shit, thèm bắt máy cho lành.
Lãng Ninh Y hắng giọng, hỏi : “Ồ Giang tổng đấy , chuyện gì ?”
“Quan Hề ở chỗ cô .”
Lãng Ninh Y cô gái đang gục sô pha lập tức đáp : “Không , nó ở chỗ !”
“Địa chỉ là gì.”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cho-anh-den-ben-em/chuong-94.html.]
“Cần điều tra?”
Đối mặt với màn bức cung của Giang Tùy Châu, Lãng Ninh Y cực kỳ e sợ.
chị em thể phản bội !
Vậy nên cô trưng vẻ mặt thấy c.h.ế.t sờn, kiên quyết đáp: “Không ở đây, thật sự ở đây, bây giờ ngủ, buồn ngủ c.h.ế.t mất, tạm biệt!”
Lãng Ninh Y cúp luôn máy! Sau đó nhiều lời cô bước đến sô pha kéo Quan Hề dậy: “Đi mau mau, chỗ còn an nữa, chúng nhanh chóng di tản!”
Quan Hề say mèm, lắc lư vài cái bẹp xuống: “Làm gì .”
“Giang Tùy Châu sắp đánh đến ! Anh hỏi đang ở đây , bảo ! Cậu xem bảo là ở đây , lát đến đây thật mà thấy ở đây thì g.i.ế.c mất, thôi.”
Quan Hề vỗ vai cô: “Lãng Ninh Y hâm thôi, việc gì sợ đến thế.”
“Trên đời chỉ sợ .”
Quan Hề bĩu môi: “Không , bận rộn suốt, nửa đêm nửa hôm còn lâu mới tìm đến.”
Lãng Ninh Y nghiêm túc : “Cưng , chị đây giọng của hề giống .”
Quan Hề: “Đến thì đuổi ngoài, sợ gì.”
“… Tốt nhất là .”
**
Tuy thạch cao chân Giang Tùy Châu tháo nhưng bác sĩ vẫn tĩnh dưỡng, nên vốn sẽ đến công ty của Quan Hề bắt cô về nhưng thật là nhà đợi bắt đến. ngờ là, hai cãi ở công ty, Quan Hề đóng sầm cửa bỏ .
Thế cũng đành chịu, đành gọi vô cuộc điện thoại cho cô, rốt cuộc đến cuối cùng cô câu chia tay.
Mấy ngày nay cảm thấy Quan Hề qua thiết với Tạ Diên, cũng cho rằng Quan Hề đang nảy sinh tâm lý ỷ và tin tưởng Tạ Diên, nhưng ngờ Quan Hề vì mà chia tay với .
Đã thế còn thuận miệng .
Mọi việc xảy bất ngờ.
Với mà , đây là chuyện thể tiếp thu ngay lập tức. Thậm chí lúc ở công ty giữa một đống công việc còn cần xử lý, trong đầu cũng chỉ hai chữ: Hoang đường.
Nên gọi điện cho Quan Hề, nhưng cô tắt máy.
Anh bèn gọi cho Lãng Ninh Y, nhưng khi gọi cho Lãng Ninh Y trong lòng đột nhiên nghĩ tới một khả năng. Cũng thể giờ cô đang ở bên Tạ Diên.