Trong giấy khai sinh của đứa trẻ , mục “Cha”  ghi rõ ràng là tên của Hà Vũ.
 
Luật sư  với :
 
“Chị Hứa, dựa  tài liệu và bằng chứng chị cung cấp, phần thắng trong vụ kiện gần như là chắc chắn. Hôm nay  thể nộp đơn kiện.
Còn về việc phân chia tài sản  hôn nhân, mặc dù   là bên  , nhưng kết quả cụ thể vẫn  do tòa án phán quyết.”
 
 gật đầu,  khổ. Dù  giành   bộ tài sản, thì nỗi uất hận trong lòng  cũng khó mà nguôi ngoai.
 
Trở  công ty từ văn phòng luật sư, một vị khách  mời đang chờ  trong phòng tiếp khách.
 
Cô   đối diện , mỉm , mặc một chiếc váy liền  hàng hiệu chất vải cao cấp, khuôn mặt vẫn giữ nét tự tin như năm xưa.
 
So với cô ,  như  – quanh năm mặc đồ Uniqlo – đúng là quá nhạt nhòa.
 
“Hứa Thuần, chúng   lâu  gặp .” – Cô  mỉm , nhẹ nhàng vuốt  một lọn tóc rơi  trán.
Cô gái từng ngang tàng kiêu ngạo, giờ  chín chắn hơn, quyến rũ và đầy khí chất.
 
“Nói đúng , chúng  mới chỉ gặp một .  mối liên hệ giữa chúng ,  dừng  ở đó.”
 
  đáp. Cô  cũng  khó chịu, vẫn giữ nụ  hòa nhã.
 
“Xin  nhé, sự tồn tại của  và Tư Lạc  gây phiền phức cho chị.”
 
“Thực  chị  cần  căng thẳng như .   từng  ý định chen  cuộc hôn nhân của chị.”
 
  khẩy:
 
“Không định chen ? Con trai cô  sinh  trong thời gian  và Hà Vũ còn là vợ chồng. Vậy mà gọi là  chen  ?”
 
“Tin   tùy chị, nhưng Hà Vũ  khi kết hôn với chị  bao giờ nghĩ đến việc ly hôn.”
 
“Chị  hiểu khái niệm ‘hôn nhân mở’ ?   bao giờ định đe dọa địa vị của chị cả.
Hôn nhân là hôn nhân, tình yêu là tình yêu. Chúng  yêu ,  kết tinh tình yêu – đó là chuyện tự nhiên.
Bây giờ pháp luật cũng quy định rằng, con ngoài giá thú và con trong giá thú  quyền lợi ngang .”
 
“Cái gì tồn tại , thì tự nhiên là hợp lý. Không cần  quá lên .”
 
Cô  vẫn mỉm ,  năng từ tốn, ánh mắt lộ rõ sự khiêu khích.
 
 nâng tách  lên uống một ngụm,  thẳng  mắt Giang Tâm Nhụy, nở nụ  đầy khinh miệt:
 
“Thế giới đúng là rộng lớn, loại  nào cũng .
Lần đầu tiên  thấy một tiểu tam    hổ mà còn ăn  đạo mạo đến .”
 
“Cô dẫn theo một đứa con riêng  nhập hộ khẩu lén lút  nhà  khác,   thứ ba suốt bao năm mà vẫn vô danh vô phận, thật sự là thiệt thòi cho cô đấy. Đây là thứ gọi là tình yêu mà Hà Vũ cho cô ?”
 
Trên gương mặt Giang Tâm Nhụy hiện lên một vết nứt nhỏ, nhưng cô  vẫn cố giữ vẻ mặt kiêu ngạo, phản kích:
 
“Chị  gì đáng để kiêu ngạo? Người đáng thương nhất chính là chị.
Chị quên   dày mặt bám lấy Hà Vũ, gắng gượng chen chân ,  cưới    bằng  giá ?”
 
“ là  của  trong quá khứ.” –  thẳng thắn thừa nhận.
“ giờ thì ? Hà Vũ bây giờ,   cần nữa. Chỉ là một gã đàn ông trung niên vô dụng, đến giờ còn   thăng chức, chỉ là một kẻ tầm thường.
Cô  thì  nhường cho cô.”
 
“!” –  đột ngột đổi giọng, ánh mắt trở nên lạnh băng –
“Hộ khẩu của đứa con riêng  thể lộ mặt của cô, hãy chuyển  khỏi sổ hộ khẩu nhà  ngay.
Đàn ông   thể  cần, nhưng suất học của con gái  – cô  trả  cho !”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-lay-suat-hoc-cua-con-gai-toi-bu-dap-cho-con-trai-rieng/5.html.]
Sắc mặt Giang Tâm Nhụy  đổi hẳn, lập tức từ chối thẳng thừng:
 
“Không thể nào! Con trai   thể   học!”
 
 chỉ  tát cô  một cái.
 
Con trai cô  thể   học, lẽ nào con gái  thì  quyền  học ?!
 
“Hứa Thuần,   trong lòng chị  thoải mái. Thế  nhé,  đưa chị 100,000 tệ, coi như mua suất học đó,  ?”
 
 bật :
 
“Cô nghĩ  thiếu tiền đến mức đó ? Suất học đó chúng   mua nhà trong khu học xá giá hơn mười triệu tệ mới  .”
 
“Vậy thì 200,000, chị suy nghĩ . Đừng  nước  tới!” – Giang Tâm Nhụy  với vẻ đắc ý.
 
  lạnh,  dậy:
 
“Giang Tâm Nhụy, cất cái  tiền lẻ đó .
Số tiền cô xài  bao nhiêu là tài sản chung của  và Hà Vũ,   .
Nếu  truy cứu, cô  trả  từng đồng.”
 
“Tốt nhất là ngoan ngoãn sống im lặng. Kẻo đến cuối cùng, tiền  còn, con trai cũng   của cô .”
 
Sáng hôm ,  đến đồn công an   sổ hộ khẩu.
 
Hiện giờ  là  giám hộ hợp pháp của Hà Tư Lạc,    quyền quyết định   học trường nào.
 
 lên mạng tìm ngay một ngôi trường dành cho con em lao động nhập cư, nổi tiếng học lực kém và  nạn bạo lực học đường.
 
 đến thẳng trường, yêu cầu chuyển trường cho Hà Tư Lạc.
 
Khởi kiện thì mất thời gian và công sức, kết quả   chắc như mong đợi.
 
Điều cần thiết lúc  là giải quyết việc học của con gái .
 
Hà Vũ  vô tình, thì đừng trách  vô nghĩa.
 
Người phụ trách học vụ của trường khi    chuyển một học sinh từ trường  nhất tỉnh sang đây thì  ngạc nhiên.
 
Họ hỏi  nhiều :
 
“Chị xác định ? Trường chúng  đang thiếu chỉ tiêu, nhưng nếu chuyển   thì  dễ   .”
 
 tất nhiên   ý định cho nó  .
 
Không chuyển   lên tận một vùng quê cách xa hàng nghìn km  là  quá nhân từ .
 
  hề do dự, ký tên  hồ sơ chuyển trường.
 
Đang là kỳ nghỉ cuối học kỳ nên thủ tục khá đơn giản,  đến một buổi sáng  xong.
 
Trường bên  chỉ yêu cầu  hợp đồng thuê nhà trong khu vực,  liền thuê tạm một căn phòng qua môi giới, ký hợp đồng, và trường học ngay lập tức đóng dấu tiếp nhận hồ sơ.
 
Tối hôm đó, Hà Vũ nổi giận chạy về nhà chất vấn  – chắc là lúc đón Hà Tư Lạc ở trường, giáo viên  thông báo việc chuyển trường.
 
Hắn trừng mắt, giọng đầy trách móc:
 
“Hứa Thuần! Có chuyện gì  thể bàn bạc đàng hoàng ?
Sao em tự ý chuyển trường cho Tư Lạc?!”