Sau khi chương trình hẹn hò kết thúc,   rảnh rỗi một quãng thời gian dài.
Thái tử gia hỏi : “Hết việc để   ?”
Hả? Chơi trong giới giải trí đến nghiện luôn ?
“Đang đợi chương trình hẹn hò thanh toán nốt hợp đồng cho ,  sắp xếp chuẩn  rút khỏi giới.”
Chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến   vui vẻ .
 và Thái tử gia  khui mấy chai rượu,  năng lộn xộn: “Mọi  đều   và Bạch Niệm là thanh mai trúc mã,  chuyện gì  thể kể cho  hóng hớt chút ?”
“Vô lý,  với cô    là  cùng một nơi, thế mà cũng gọi là thanh mai trúc mã ?”
 sững : “Chẳng  hai  ở cùng khu ?”
“Không cùng một con phố.”
 im lặng,  phân chia rạch ròi thật.
“Làm Thái tử gia thật thú vị, ai cũng nhường .”
“Làm ngôi  cũng thú vị đấy, ai cũng thấy  chửi  khác.”
Anh sững sờ, đột nhiên nhớ  điều gì đó, hét lớn: “Cô  giỏi thì cô lên .”
Tốt,  đổi về .
Thái tử gia vẫn còn say,  đổi về   dậy  việc.
 nhớ đến  bố    trốn    của , cảm thấy ông  nên gánh món nợ 350 triệu đó. 
 tuyên bố rút khỏi giới  lúc  đang hot nhất. Trong khi   đều nghĩ  sắp gả  hào môn thì   về dọn dẹp mớ hỗn độn ở nhà máy da thuộc.
Paparazzi theo dõi  và Thái tử gia cả ngày,  chụp  thứ gì đó  ho. Ai dè Thái tử gia   trong tòa nhà văn phòng cả ngày, còn  thì  nhà máy.
 hết   đến  khác mời paparazzi  chụp ảnh nhà máy da thuộc của , nhưng    liên tục từ chối một cách khéo léo, cuối cùng vẫn  công nhân nhiệt tình kéo .
 giới thiệu sản phẩm của nhà máy cho  :
“Đây đều là da thật đó! Hơn nữa còn chống nước,  sờ thử chất liệu  xem!”
Paparazzi sờ thử: “ là  thật đó.”
“Đây là mẫu mới của chúng !  sẽ bán giá xuất xưởng cho  luôn, chỉ ba trăm thôi!”
Quản lý   lưng  nhỏ giọng nhắc nhở: “Chị ơi, chất liệu , ba trăm tệ là chúng  lỗ  đó!”
“Lỗ thì lỗ thôi! Để quảng bá ví tiền của chúng , tri ân  , chúng  tự bỏ tiền túi bù lỗ một chút    chứ?”
Paparazzi “ngậm ngùi” kiếm  năm cái ví.
Chỉ là lừa thôi, chứ giá chỉ  một trăm tệ.
Tối đó,    thấy bài đăng của paparazzi: [Nữ minh tinh hạng hai nghi vấn gả  hào môn? Sự thật là…]
Sự thật là nữ minh tinh hạng hai    nhà máy da thuộc, dẫn dắt công nhân cùng   giàu.
[Cô  thật sự về kế thừa nhà máy da thuộc ?]
[Càng  chữ đen càng thấy nổi tiếng nhờ tai tiếng.]
[Mua túi da của chị ở  ?]
[Link đây!]
Ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi về chuyện của nhà máy da thuộc, tận dụng độ hot của  để ký các đơn hàng lớn.
Thái tử gia gọi thoại cho  nhưng   từ chối.
Anh : [Giờ cô đúng là  bận rộn  đấy.]
Giọng điệu khá hờn dỗi.
 : [Anh cứ mắng , mắng xong nhớ chuyển tiền đó.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-oi-noi-gi-di-chu/chuong-6.html.]
[...]
 và Thái tử gia gặp   nữa để bàn chuyện  ăn. Anh     thương mại quốc tế.
 như đối mặt với kẻ thù: “Bánh của Chiết Khuyên chúng ,  bớt xén  .”
Anh: “?”
Có thể thấy    mắng , nhưng  nhịn xuống. Anh : “Giờ trong mắt của cô chỉ  sự nghiệp thôi.”
 khẳng định: “À đúng đúng đúng.”
Lần    nhịn , một tiếng "fuck" bật  khỏi miệng: “Ý  là, chúng   thể hợp tác.”
 và   chuyện cả buổi, mắng  suốt hai tiếng.
Cuối cùng đạt  hợp tác. Làm thương mại điện tử xuyên biên giới.
Trong livestream, MC chuyên nghiệp giơ ví lên hét lớn: “30$, We can give you two!”
Điều phối viên giơ tay cao hô: “Yes!”
“40$, We can give you four!”
“No problem!”
Chủ yếu là trông  vẻ ưu đãi nhưng  lừa   đến nỗi  còn mảnh quần lót nào.
Khi nhà máy da thuộc của  đang  đà phát triển thì bố  trở về.
Ông    hài lòng với kế hoạch cuộc đời của ,  sức chỉ trỏ  chiến lược bán hàng của : “Nếu con gả cho Thời Húc, chẳng  cái gì cũng  ? Ngốc quá!”
 giơ ngón giữa về phía ông : “Đồ ngốc.”
Ngay cả  cũng   cưới một bình hoa di động nợ 350 triệu tệ.
Ông   bất mãn với thái độ của , nhưng  ánh mắt của bảo vệ, chỉ  thể nuốt giận  trong.
“Ông về một  ? Em vợ của ông ?”
Ông  ngượng ngùng gãi đầu.
 nghi ngờ   em vợ ông   ôm tiền bỏ trốn .
Ông  ấp úng mãi mới : “Chia tay , bà    ý định về nước.”
  với thư ký: “Được, bảo luật sư chỉ ghi Lê Hạc  danh sách  cáo thôi.”
Ông : “?”
Ông  tức đến mức giậm chân,   bảo vệ lôi  ngoài.
Nhà máy da thuộc của  ngày càng phát triển, trong một buổi tiệc xã giao,   gặp  Bạch Niệm.
Cô  mặc chiếc váy  hội trắng tinh,  thấy    nhảy cẫng lên: “Cô    gì nữa?”
Viên đạn từ nhiều năm  b.ắ.n trúng  giữa lông mày, cuối cùng cái miệng gây nghiệp của Thái tử gia vẫn đổ lên đầu .
 ngượng ngùng mở lời: “   chuyện với bố cô về việc hợp tác thương hiệu IP.”
Cô   ngạc nhiên: “Cô  đổi .”
“Hả?”  ngớ  một lát: “Thay đổi chỗ nào?”
“Cái miệng.”
Được,   lý khiến  khác tin tưởng.
Cô  : “  đồng ý, cô bảo  Thời đến  chuyện .”
  lưng bỏ : “Được thôi,   đổi đối tác khác.”
Cô  ngẩn  một lát   xách váy đuổi theo: “Được ! Lát nữa  sẽ giúp cô  với bố !”
Cô  ngốc nghếch,  còn dễ lừa.