Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 102: Tiểu An Bảo tìm mẹ

Cập nhật lúc: 2025-09-28 08:45:26
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên ngoài sân đang giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Trong tiểu viện thì khí vô cùng ấm cúng.

“Hạ quân trưởng, Giáo sư Trang, xiên nướng xong ạ.”

Cảnh vệ viên Tiểu Hà quan tâm đến phần , vội vàng mang những xiên nướng xong đặt lên bàn.

Cậu vốn là Đông Bắc, việc nướng thịt là một thiên phú bẩm sinh.

Thịt ba chỉ lẫn mỡ lẫn nạc nướng cháy xèo xèo nhỏ mỡ, Nấm Dã Khuẩn Tử (nấm dại) xiên cùng hút hết chất béo của thịt ba chỉ, mùi nấm và mỡ heo quyện hảo.

“Tiểu Hà, xuống ăn cùng .”

Hạ quân trưởng vẫy tay gọi Tiểu Hà.

Tần Tam Dã cũng ánh mắt mời mọc tương tự.

Tiểu Hà kích động hưng phấn.

Cậu lau mặt một cái, tươi hớn hở xuống, đồng thời cầm lấy một xiên nướng.

Ngay hành động .

Mấy xung quanh đột nhiên phá lên.

Ngay cả Giang Niệm cũng thấy buồn .

Tống Oánh Oánh ở bên cạnh vô tội trộm.

Tiểu Hà hiểu , xảy chuyện gì, cầm xiên nướng trong tay, vẻ mặt ngượng nghịu.

Vẫn là trẻ con lòng nhất.

Triệu Tiểu Bắc ở bên cạnh nhắc nhở:

“Chú Tiểu Hà, mặt chú bẩn kìa, bẩn lắm.”

Lúc Tiểu Hà nướng thịt, mười đầu ngón tay dính đầy nhọ nồi.

Sau đó đưa tay sờ mặt, bụi than đen kịt bôi lên mặt .

Tạo thành một vệt ngang, đúng lúc ngay mũi.

Y hệt như đang đeo râu.

Tiểu Hà thấy, nhưng trẻ tuổi, tính cách thoải mái.

Nếu chỉ là chuyện quan trọng như , để bụng.

Ngược còn ha hả theo .

“Ha ha ha… Không , bẩn thì bẩn, lát nữa về rửa là , vẫn là ăn xiên nướng quan trọng hơn, ăn nhanh , đủ thì cháu nướng tiếp.”

Kể từ đó.

Cả bàn , cắm cúi ăn xiên nướng.

Một miếng thịt ba chỉ, một miếng Nấm Dã Khuẩn Tử, là vui sướng khôn cùng.

Giang Niệm dùng hai lát nấm tùng nhung kẹp miếng thịt heo nướng mà Tần Tam Dã thái xuống, lén lút đưa cho .

“Anh nếm thử .”

Trên bàn đông , cô tiện hành động tự tay đút thức ăn.

Nếu chỉ hai họ.

Giang Niệm thế nào cũng sẽ tự tay đút Tần Tam Dã ăn một miếng.

Tần Tam Dã thấy cách ăn bao giờ, kinh ngạc nhướng mày.

một lời.

Giang Niệm đưa cái gì, ăn cái đó.

Hai lát nấm tùng nhung sống kẹp miếng thịt chân giò heo vàng giòn, c.ắ.n một miếng xuống, cái vị đó...

Nào là mềm, là giòn, là trơn.

Tần Tam Dã là một hán tử quân nhân thể thốt những từ hoa mỹ, văn vẻ như .

Anh chỉ cảm thấy, ngon!

Vô cùng vô cùng ngon!

Cái ngon từ trong miệng thấm tận trong tim!

Hạ quân trưởng tinh ý, việc.

Lần , ông cụ vạch trần hai trẻ tuổi, cứ để họ lén lút như .

lúc khí đang vặn.

Trong phòng đột nhiên truyền đến một tiếng mỏng manh của trẻ con.

“Ê a... Ê a...”

Tiếng thút thít, tủi , nghẹn trong cổ họng, khiến đau lòng.

Giang Niệm thấy tiếng , lập tức dậy.

Tiểu An Bảo vẫn đang ngủ trong phòng.

Ban ngày cô bé chơi đùa núi với Triệu Tiểu Bắc, chơi mệt.

Giấc ngủ trưa hôm nay ngủ muộn hơn bình thường, và ngủ cũng lâu hơn bình thường.

Bây giờ trời tối.

Trong phòng tối om, một ai.

Tiểu An Bảo tỉnh dậy thấy , sợ hãi mà nức nở bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-102-tieu-an-bao-tim-me.html.]

Giang Niệm tiếng của con, lồng n.g.ự.c vô thanh siết chặt, xoa xoa tay phòng xem con.

Một bên.

Vân Vũ

Tần Tam Dã nhanh hơn một bước, kéo lấy cổ tay Giang Niệm.

“A Niệm, em xuống ăn tiếp , xem An An.”

Nói .

Tần Tam Dã dậy nhà.

Trong khoảnh khắc.

Ánh đèn trong phòng sáng lên.

“Ô ô ô… Ô ô ô… Ô ô ô…”

Tiểu An Bảo giường lớn, cái chăn đá văng một nửa, hình mũm mĩm xoay vài vòng.

Cô bé từ vị trí giữa giường, lăn tới mép giường.

Dường như xuống giường, nhưng như rằng ngã xuống nhất định sẽ đau.

Cho nên cô bé mắc kẹt ở mép giường, nhúc nhích nữa.

Tiểu An Bảo thấy tiếng bước chân Tần Tam Dã nhà, lập tức nâng lên đôi mắt to ướt đẫm.

Hốc mắt tích tụ một vũng nước.

Lúc đầu còn rơi xuống, thấy mặt Tần Tam Dã, những giọt nước mắt trong suốt lập tức lăn dài xuống.

Đến cả tiếng cũng trở nên vang dội hơn.

“Ô ô ô… Ô ô ô… Ô ô ô…”

Hạt đậu vàng rơi xuống, cái miệng nhỏ đáng thương chề , trong miệng lắp bắp gọi ba ba.

Bộ dáng yếu ớt, đáng thương, ngọng nghịu trẻ con như .

Cho dù là đàn ông sắt đá thấy, cũng khí đoản mềm lòng.

Tần Tam Dã vội vàng bế cô con gái nhỏ từ giường lên, ôm lòng mà dỗ dành.

Tiểu An Bảo dựa vòng tay quen thuộc, đầu tiên là sững sờ, cái mũi nhỏ nhăn , dán cổ Tần Tam Dã hít hà ngửi ngửi.

Mùi thơm.

lẫn với mùi hương lạ lẫm khác.

Ngay đó.

Cô bé thút thít lóc tủi lên.

Tần Tam Dã ôm Tiểu An Bảo dỗ dành một lúc lâu, cô con gái nhỏ vẫn nấc lên thút thít, nước mắt như rơi mà rơi xuống.

Biết rõ cô bé đang cố ý giả vờ tủi .

Tần Tam Dã bộ dáng của cô con gái nhỏ khắc chế gắt gao.

Anh hỏi:

“An An, con ?”

“Mẹ… Mẹ! Ô ô ô… Mẹ ôm…”

Tiểu An Bảo dù gật đầu, nhưng qua ngôn ngữ gọi tên Giang Niệm.

Tần Tam Dã đưa tay nhéo nhéo mũi Tiểu An Bảo, cưng chiều bất đắc dĩ :

“Tiểu phản đồ. Mới đầy nửa tháng, cần ba ba nữa, chỉ cần thôi.”

Tiểu An Bảo hiểu lời Tần Tam Dã , ngây ngốc dùng đôi mắt ướt đẫm .

Lòng trẻ con, dường như trời sinh thiên vị .

Ai bảo đó là m.a.n.g t.h.a.i mười tháng, mạo hiểm sinh mạng để sinh cô bé .

Tần Tam Dã lau mặt cho Tiểu An Bảo, nhẹ giọng :

“An An, hôm nay nhà nhiều chú, còn ông, con đừng sợ, ba ba đều ở đây.”

Tiểu An Bảo dán cổ Tần Tam Dã, gật gật đầu hiểu hiểu hiểu.

Tần Tam Dã hôn lên trán cô bé, lúc mới ôm con ngoài.

Vừa bước .

Tiểu An Bảo lập tức trở thành tiêu điểm ánh mắt của .

“An An! Ta là chú Lục đây!”

Lục Thành là đầu tiên hô lên, ngay cả xiên nướng thơm lừng cũng ăn, trong mắt sáng rực đều là trẻ con.

Triệu Vệ Đông nhà Tần một cô con gái nhỏ tuổi, nhưng từng gặp, đây là đầu tiên thấy.

Cô bé nhỏ nhắn mềm mại, trông trắng trẻo sạch sẽ, trong lòng Tần Tam Dã thật nhỏ bé.

Cứ ngoan ngoãn, mềm nhũn như , dán chặt n.g.ự.c Tần Tam Dã.

Thần sắc Triệu Vệ Đông khẽ động.

Nhìn Tần Tam Dã ôm Tiểu An Bảo, vô thanh vô tức toát một tia hâm mộ.

Triệu Tiểu Bắc dậy khỏi chiếc ghế nhỏ, kiễng mũi chân ngước đầu từ phía lưng Triệu Vệ Đông cao lớn, cũng rướn cổ về phía Tiểu An Bảo.

Còn về phần Hạ quân trưởng và Giáo sư Trang...

 

 

 

 

Loading...