Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 177: Đau nửa đầu, trúng gió

Cập nhật lúc: 2025-10-02 06:02:54
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu lời lúc đó của Lâm Minh Huy, cố ý bôi nhọ hạ thấp, mà là sự thật thì ?

Lính quèn, trưởng đội... Không quân, đội trưởng...

Tất cả đổi lớn lao của Tần Tam Dã, đều bắt đầu từ hai năm , lúc họ kết hôn.

Vậy nguyên nhân của sự đổi to lớn của Tần Tam Dã là do bàn tay vàng trong thiết lập của Diệp Lan Lan, là vì... một nguyên nhân mà ngay cả Giang Niệm cũng thể xác định?

Nghĩ đến đây.

Giang Niệm nhíu mày càng lúc càng chặt, tim đập thình thịch mất kiểm soát, nhảy lên dữ dội.

Cô đột nhiên về phía Giang Chấn Sơn, kích động mở miệng hỏi:

“Ba, hai năm , lúc Tần Tam Dã đến đại viện chúng tham gia hoạt động giao lưu hữu nghị, quân hàm của là gì, ba còn nhớ rõ ?”

Giang Chấn Sơn cảm xúc đột ngột dâng trào của Giang Niệm cho hoảng sợ, nghi hoặc hỏi : “Niệm Niệm, đột nhiên hỏi cái ?”

“Ba, chuyện quan trọng đối với con.” Giang Niệm nghiêm túc : “Xin ba cho con .”

Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai kỳ lạ một cái, chằm chằm thần sắc căng thẳng ngưng trọng của Giang Niệm, cẩn thận trả lời:

“Lúc đó ... Ba nhớ hình như mới từ tiền tuyến chiến tranh rút về, còn thương, vì thương tình tương đối nghiêm trọng, cho nên chuyển đến bệnh viện quân khu chúng trị liệu phục hồi, mới vinh hạnh tham gia hoạt động giao lưu hữu nghị do bệnh viện tổ chức, cũng chính là lúc các con gặp mặt đầu.”

“Về quân hàm thì, hẳn là trưởng đội. Con đừng quân hàm thấp, nhưng lập cống hiến to lớn tiền tuyến, là dũng thương, cấp tự động xin cho huân chương hạng ba tập thể, huân chương hạng nhất cá nhân. Chỉ chờ luận công ban thưởng thôi, một lão thủ trưởng đặc biệt coi trọng , việc thăng chức chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”

“Niệm Niệm, chính là những nguyên nhân , ba con mới cảm thấy thanh niên thể xả vì nước, chính khí lẫm liệt, tiền đồ tồi, nhất định sẽ trách nhiệm hiểu lòng chăm sóc tương lai con, mới thể...”

Còn về phần hai kết hôn, Giang Niệm cần nữa.

Cô từ miệng Giang Chấn Sơn, thêm nhiều manh mối về Tần Tam Dã, đúng thật là giống như Lâm Minh Huy .

Giang Niệm hít sâu một , một truy vấn: “Ba, ba lúc đó tiếng Anh ?”

“Cái ba rõ lắm, thể , thể , ba lúc điều dưỡng ở bệnh viện, vẫn luôn sách, lúc đó học một chút. Niệm Niệm, ?”

Giang Chấn Sơn càng càng cảm thấy kỳ lạ, đặc biệt là thấy sắc mặt Giang Niệm trông lắm, sợ rằng giữa vợ chồng họ mâu thuẫn gì.

Hà Lệ Mai cũng căng thẳng lên, ánh mắt lo lắng Giang Niệm.

Giang Niệm vội vàng lắc đầu: “Không, gì. Chỉ là con... Con đây thật sự hiểu về A Dã , một chuyện quá khứ của .”

“Thì là như ...”

Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai bởi thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn thấy Giang Niệm quan tâm Tần Tam Dã như thế, Giang Chấn Sơn trong lòng chút vui mừng.

“Niệm Niệm, một đường tới tuyệt đối là đến nơi đến chốn, là một thanh niên phi thường xuất sắc. Thật ngờ điều sang Không quân, hiện giờ còn lên đội trưởng, đáng gờm thật. Con nhất định chăm sóc gia đình, để nỗi lo về , thể vì quốc gia và nhân dân lập công lớn hơn.”

“Ba, con .”

Giang Niệm trong lòng cũng sự cảm thán giống Giang Chấn Sơn.

Yên lành, vì đột nhiên điều sang Không quân chứ?

Sự nghi hoặc giống như một cuộn giấy, càng cuộn càng nhăn nhúm.

Giang Niệm đang phiền não, Giang Chấn Sơn đột nhiên nhíu mày, mặt lộ vẻ thống khổ, đồng thời dùng tay sờ sờ gáy bên trái.

Hà Lệ Mai lập tức nhận , lo lắng quan tâm: “Làm ? Lại đau đầu ? rót cho ông một ly nước ấm hoãn một chút.”

“Không cần, chỉ đau một lát thôi, nhịn một chút là .”

Giang Chấn Sơn Hà Lệ Mai vất vả, cau mày cố nhịn, nhưng mày ông run rẩy, hiển nhiên cơn đau đớn khó thể kiềm chế.

Giang Niệm vội vàng chuyển sự chú ý sang Giang Chấn Sơn, tạm thời buông chuyện Tần Tam Dã.

“Ba, ba thường xuyên đau đầu ?”

“Cũng thường xuyên, chỉ thỉnh thoảng một thôi, Niệm Niệm con cần lo lắng. Người già tuổi tác lớn đau nửa đầu là bình thường, ba nhịn một chút là qua, đáng ngại.”

Giang Chấn Sơn rốt cuộc là quân nhân kiên cường trong xương cốt, ông lộ mặt yếu ớt mặt con gái, vẫn luôn cố gắng giả vờ .

Giang Niệm chăm chú khuôn mặt đầy tang thương của Giang Chấn Sơn: “Ba, chân ba thường xuyên chuột rút ?”

“Có một thời gian là .” Giang Chấn Sơn gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-177-dau-nua-dau-trung-gio.html.]

Hà Lệ Mai ở một bên bổ sung: “Ba con đây như thế, mới nửa năm gần đây mới xuất hiện những triệu chứng , đôi khi đang đường, cũng sẽ đột nhiên chuột rút, còn té ngã một .”

Không lâu đó, đường họ về nhà, Giang Chấn Sơn xuất hiện trạng huống như .

Là Giang Niệm tận mắt chứng kiến.

Cho nên giấu cũng giấu .

Hà Lệ Mai dứt khoát hết: “ yên tâm, tốn một chút tiền mời thầy t.h.u.ố.c trong thôn xem, thầy t.h.u.ố.c cơ thể ba con gì, chỉ là tuổi già thể nhược mà thôi, ai cũng vượt qua cái ngưỡng . vẫn yên tâm, đợi cơ hội, vẫn bệnh viện thị trấn xem một .”

“Mẹ, cần chờ , bây giờ là thể xem.”

Hà Lệ Mai ngạc nhiên: “Bây giờ?”

Giang Niệm chỉ chỉ chính : “Mẹ, chẳng lẽ quên con học cái gì ?”

Hà Lệ Mai vẫn kinh ngạc, thần sắc trở nên phức tạp, tin Giang Niệm, mà là thành tích của Giang Niệm lúc ở trường, ngay cả bà là nhớ cũng cảm thấy mất mặt.

Để Giang Niệm xem bệnh cho Giang Chấn Sơn, chẳng là một trò ?

Giang Niệm hành động .

Cô đổi chỗ, xuống bên cạnh Giang Chấn Sơn: “Ba, ba đưa tay , con bắt mạch một chút.”

Nghe .

Sự kinh ngạc trong lòng Giang Chấn Sơn, hề thua kém Hà Lệ Mai.

Sự tin tưởng trong lòng ông, cũng giống hệt Hà Lệ Mai.

Họ tuy cưng chiều con gái, nhưng cũng rõ Giang Niệm ở trình độ nào.

Để Giang Niệm xem bệnh, chẳng là tìm một lang băm .

Giang Chấn Sơn do dự, chậm chạp động tác.

Hà Lệ Mai trừng mắt Giang Chấn Sơn một cái, nhắc nhở: “Con gái xem bệnh cho ông, ông còn mau đưa tay .”

Trong tình cảnh , giống như cô con gái ba tuổi giả trò chơi gia đình, bác sĩ, cha yêu thương chịu khó chơi cùng.

Chỉ là trò chơi mà thôi.

chỉ cần Giang Niệm vui vẻ, những chuyện nhỏ cả.

Trong ba , chỉ một Giang Niệm là nghiêm túc.

Cô đặt ngón tay lên cổ tay Giang Chấn Sơn, nhắm mắt, tập trung bộ sự chú ý đó.

Chuột rút chân...

Đau nửa đầu...

Người già đúng là sẽ như , nhưng hai điều cùng lúc xảy , hơn nữa đều cùng xuất hiện trong nửa năm gần đây, thì khả năng là một loại bệnh chứng khác.

Trong vài phút yên tĩnh.

Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai từ từ cảm nhận sự nghiêm túc và chuyên chú của Giang Niệm, trong lòng khỏi sinh một chút mong đợi, chẳng lẽ Giang Niệm thật sự ?

Giang Niệm từ từ mở mắt, trong lòng kết luận, ngước mắt về phía Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai, ngữ khí trầm trọng :

“Ba, , là trúng gió.”

Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai , lập tức đổi sắc mặt.

Họ tuổi , thấy qua quá nhiều sinh lão bệnh tử, tự nhiên trúng gió ở cái tuổi ý nghĩa gì.

Tương đương với việc cướp nửa cái mạng của một ...

 

 

 

Vân Vũ

 

 

Loading...