Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 230: Thai Động, Nước Có Ga Vị Quýt

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:57:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Niệm , trong ánh mắt cong cong ánh lên vẻ linh động, tinh nghịch.

Cô đưa tay nhéo một cái cánh tay Lương Ngọc Tú, "Chị Ngọc Tú, đau ? Đau là thật đấy, . Chị đây chỉ là mới bắt đầu, còn ngày lành ở phía chờ chị nữa cơ."

Lần thực đau lắm.

cảm giác đau nhẹ khiến Lương Ngọc Tú đặc biệt tỉnh táo.

"Đau! Đau."

Lương Ngọc Tú vẫn nhịn , mắt đỏ hoe, xúc động .

Lương Thục Quân hôm nay theo cả một đoạn đường, mở mang tầm mắt, thấy cảnh , cũng kìm , " , nhiều ngày lành chờ chị đấy! Ngọc Tú, chị nhất định sẽ càng ngày càng ."

Mọi đều từ tận đáy lòng chúc phúc cuộc sống của Lương Ngọc Tú sẽ và rực rỡ.

Chỉ là những gì đang chờ đợi cô là vận may là tai ương sắp đến, đó là chuyện .

Ngay lúc , nỗi băn khoăn lớn nhất của Lương Ngọc Tú là... tiền quá nhiều, thực sự quá nhiều.

Cô cầm phong thư, tiền bên trong nặng trĩu trong tay.

Đơn đặt hàng là do Giang Niệm tìm về, việc sắp xếp chế tác là do Giang Niệm nghĩ cách, khó khăn cô gặp là do Tống Oánh Oánh chia phòng cho cô, Lương Thục Quân thì luôn ủng hộ cô.

Mỗi đều vô tư cống hiến, tận tâm tận lực giúp đỡ cô.

nhận tất cả tiền chỉ một cô.

Lương Ngọc Tú gì cũng chia tiền cho Giang Niệm, "Cô Niệm, cô giúp thật sự quá nhiều, tiền chỉ do một kiếm, lòng an."

Thế nhưng Giang Niệm thể nhận tiền vất vả lắm Lương Ngọc Tú mới kiếm về .

"Chị Ngọc Tú, nếu chị thực sự cảm thấy mắc nợ chúng , chi bằng mời chúng ăn một bữa cơm. Sắp đến trưa , chúng đừng về khu tập thể vội, Tiệm cơm Quốc doanh trong thành, ăn một bữa thật ngon."

"Được! Ăn một bữa! mời! Chúng đều ! nhất định cảm ơn thật chu đáo." Lương Ngọc Tú hiếm khi xa hoa như , đổi vẻ tiết kiệm thường ngày, "Chúng ăn cá, cả thịt nữa, đừng khách sáo với , bây giờ tiền !"

"Được, chúng khách sáo với chị, ăn gì thì cứ gọi."

Mọi cứ thế quyết định.

Tuy nhiên Lương Ngọc Tú Giang Niệm, vẫn cảm thấy mắc nợ Giang Niệm nhiều nhất, đưa tiền thì Giang Niệm nhận, mời cơm cũng chắc là điều Giang Niệm , thì...

cái bụng của Giang Niệm, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu.

May quần áo mới là điều cô giỏi nhất.

Con của Giang Niệm còn vài tháng nữa sẽ đời, quần áo trẻ sơ sinh, tã lót, mũ, giày, cô sẽ chuẩn một ít, đến lúc đó tặng cho Giang Niệm.

Đã cho trẻ con dùng, nhất định chọn loại vải mềm mại và nhất.

Lương Ngọc Tú thầm quyết định trong lòng.

________________________________________

Ra khỏi nhà máy hóa chất.

Chiếc xe nhỏ màu đen vẫn đậu ở đó chờ các cô, Tiểu Tống xuống xe, mở cửa xe từ đằng xa.

"Cô Giang, xong việc ạ?"

"Ừ, xong . Tiểu Tống, ngại quá đợi lâu như , phiền đưa chúng đến Tiệm cơm Quốc doanh trong thành."

"Không , mới bao nhiêu thời gian chứ. Thiếu gia nhà cháu khảo sát, khi đợi cả ngày là chuyện thường, cháu quen . Cô Giang, lên xe cẩn thận. Các dì, các cô cũng mau lên xe , cháu đưa các cô đến Tiệm cơm Quốc doanh."

Tiểu Tống vẫn nhiệt tình như , đưa bốn đến Tiệm cơm Quốc doanh.

Lúc xuống xe.

Lương Ngọc Tú mời Tiểu Tống ăn cùng, "Tiểu Tống, phiền từ sáng, ăn cùng chúng một bữa ."

Tiểu Tống liên tục từ chối, "Không cần cần, các cô ăn cơm chắc chắn chuyện riêng để , thêm cháu một tiện. Các dì, các cô mau thôi, ăn ngon uống nhé."

Giang Niệm cuối cùng ở chuyện với Tiểu Tống, "Tiểu Tống, cũng mau về ăn cơm , đừng theo chúng nữa. Chúng ăn xong còn dạo trong thành, lát nữa sẽ bắt xe buýt về."

"Vậy . Cô Giang, cô vị trí Hiệu t.h.u.ố.c Cố gia, bất kỳ yêu cầu nào đều thể đến tìm cháu." Tiểu Tống cuối cùng cũng đồng ý với yêu cầu của Giang Niệm, khi còn cố ý nhắc nhở, "Ngày đầu tiên khai trương cửa hàng mới, Cô Giang nhất định đến, cháu và thiếu gia nhà cháu đều chờ cô, dành cho cô vị trí nhất."

"Được, hôm khai trương gặp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-230-thai-dong-nuoc-co-ga-vi-quyt.html.]

Vân Vũ

Giang Niệm vẫy tay với Tiểu Tống, chiếc xe nhỏ màu đen xa.

________________________________________

Tại Tiệm cơm Quốc doanh.

Lương Ngọc Tú gọi một bàn đầy thức ăn, còn gọi bốn chai Nước ga vị quýt.

"Cụng ly!"

Bốn chai thủy tinh nhẹ nhàng chạm , phát tiếng vang thanh thúy.

Giang Niệm cầm chai nước ga vị quýt, tiếng cụng ly, lẽ là do hôm nay nhắc đến Dương Sửa Hoa, khiến ký ức cô dâng trào, khỏi nghĩ đến cuộc sống phòng ngủ ở thế giới .

Cô, Tống Oánh Oánh, Dương Sửa Hoa, và cả Diệp Lan Lan.

Các cô từng cầm Nước béo vui vẻ (Coca-Cola), cùng ăn cơm, cụng ly.

Sự ấm áp vui vẻ lúc đó, khi vạch trần bộ mặt giả tạo của Diệp Lan Lan, trở thành một đoạn ký ức buồn .

Ngược , trong thế giới hư ảo , những cô gặp là những chân thành.

Tống Oánh Oánh là đầu tiên phát hiện tâm trạng của Giang Niệm, nhẹ giọng hỏi, "Cô ?"

"Nhớ đến một vài quan trọng thôi." Giang Niệm lắc đầu, "Đừng nghĩ nữa, chúng ăn cơm ."

Giang Niệm cầm chai nước ga vị quýt, nhấp một ngụm nhỏ.

Khí Carbon Dioxide của nước ga, từng bọt khí nhỏ, kích động điên cuồng, từ khoang miệng đến cổ họng cô, giữa cái nóng oi ả đầu hè, sảng khoái cả .

Quả nhiên mùa hè và nước ga là hợp nhất.

Giang Niệm nhịn uống thêm một ngụm, đột nhiên động tác dừng .

Cô hiếm khi kinh ngạc đến ngây , miệng khẽ hé, căng thẳng , "A! Động ! Hắn động!"

"Thứ gì động?"

Ba xung quanh ba mặt nghi hoặc, cái bàn vuông vức, thấy thứ gì động cả.

Giang Niệm hít sâu một , nhẹ nhàng , "Là bụng động!"

Vừa lời , ba Tống Oánh Oánh còn thiết tha gì ăn cơm nữa, thịt cá gì đều ném đầu, ba cặp mắt hứng thú về phía Giang Niệm, sôi nổi xích gần.

"Đứa bé động? Là tháng thứ năm tháng thứ sáu, là thai động ?"

Tống Oánh Oánh đặc biệt căng thẳng, căng thẳng cho Giang Niệm, cũng căng thẳng cho đứa bé trong bụng cô.

rõ ràng đầy ắp kiến thức y học, hỏi một câu hỏi ngu ngốc, "A Niệm, đứa bé động, cô đau ?"

Đây là đầu tiên Giang Niệm cảm nhận thai động, phản ứng của cô thực cũng gần giống Tống Oánh Oánh, dù nhiều kiến thức y học đến mấy cũng thành vô dụng, đầu óc trống rỗng.

Giang Niệm cẩn thận lắc đầu, " đau."

Lương Ngọc Tú vẻ mặt căng thẳng tò mò, "Cái đó... Cô Niệm, thai động... là cảm giác gì ?"

Cảm giác...?

Giang Niệm thực sự thể rõ, khó hình dung, giống như bụng co thắt một chút, nhưng cô thể cảm nhận rõ ràng đó là do chính cô cử động, mà là một sinh mệnh nhỏ bé khác đang cử động trong bụng cô.

Cô bối rối, " cũng , chỉ là động..."

Dưới sự căng thẳng của ba , duy nhất bình tĩnh nhất là Lương Thục Quân.

Lương Thục Quân họ, đặc biệt là Giang Niệm, một sự nghi hoặc lớn.

"Đồng chí Giang, đây là thai thứ hai của cô , sinh một đứa , thai động còn kích động đến thế?"

 

 

 

 

 

Loading...