Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 33: Anh không đồng ý sao?

Cập nhật lúc: 2025-09-26 18:27:22
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Quế Hương nụ của Giang Niệm, đôi mắt chợt rung động.

tại , nhưng trong lòng cảm giác, nếu là lời Giang Niệm , thì chắc chắn sẽ thực hiện .

Hơn nữa…

Sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, Hoàng Quế Hương hiểu rõ một cách sâu sắc rằng, chỉ cần con khỏe mạnh, bình an vô sự, những thứ khác cũng quá quan trọng.

Giống như cái tên Tiểu An Bảo .

Hoàng Quế Hương nghĩ thông suốt tất cả, cô cũng theo.

phủi quần áo, chà xát bùn đất tay, gọi Giang Niệm qua xem một góc trong sân.

“A Niệm, chuồng gà xong , đây là cửa. Tối cô lùa gà , ban ngày thả , trứng gà đều thể đẻ trong chuồng, sợ mất.”

Giang Niệm cái chuồng gà mới tinh, kinh ngạc mừng rỡ, ngờ Hoàng Quế Hương hành động nhanh như , còn đến thế.

Chưa kịp lời cảm ơn, Hoàng Quế Hương nhanh nhẹn.

“Nếu việc gì, về đây, đợi đến ngày mai qua đây xới đất cho cô một nữa.”

“Chị Hoàng, chị chờ , chờ —”

Giang Niệm vội vàng kéo Hoàng Quế Hương , chuyện gì, bảo Hoàng Quế Hương đợi trong sân một lát.

phòng, bếp, bận rộn một hồi.

Khi Giang Niệm , tay cô bưng một cái chậu men lớn.

Chậu men bốc nóng, xung quanh bọc một chiếc khăn lông, phía đậy nắp, nhưng vẫn ngăn mùi thơm bay .

Có mùi nấm, cũng mùi thịt đậm.

“Chị Hoàng, sáng sớm chị vất vả , bữa trưa, nhiều một chút, cái chị cầm về ăn .”

Giang Niệm , đưa cái chậu men đang ôm trong tay cho Hoàng Quế Hương.

Hoàng Quế Hương liên tục xua tay, lùi một bước lớn.

kiên quyết từ chối.

“Đã , giúp cô việc là giúp đỡ lẫn , thể lấy đồ của cô ăn chứ. Không , cái thể nhận.”

“Chị Hoàng, con trai chị rơi xuống nước, tránh khỏi bệnh một trận. Đứa bé bệnh cần bồi bổ cơ thể, chị đem hết thịt heo mua cho , lấy gì bồi bổ cho con? Đứa bé quan trọng nhất, chị cứ yên tâm cầm lấy !”

Nghe Giang Niệm nhắc đến con trai, vẻ mặt Hoàng Quế Hương bắt đầu dịu .

Giang Niệm giả vờ nóng tay, giục Hoàng Quế Hương nhanh chóng nhận lấy.

Cứ thế, cái chậu men nóng hổi trong tay Hoàng Quế Hương.

Lòng bàn tay cô nóng, trong lòng cũng ấm áp, ơn Giang Niệm.

“Em gái! Tấm lòng của em ghi nhớ . Chờ thằng út khỏi bệnh, sẽ bảo nó tự qua đây, cảm ơn cô thật đàng hoàng.”

“Được.” Giang Niệm nhẹ nhàng gật đầu, cũng dặn dò, “Chị Hoàng, lẩu nấm rừng hầm sườn heo, nấm rừng chỉ thể ăn khi còn nóng, lạnh nhất định ăn nữa, sẽ trúng độc.”

Hoàng Quế Hương ghi nhớ lời Giang Niệm dặn dò, ôm chậu men trở về nhà.

Vân Vũ

cửa, con trai đang nghỉ ngơi trong phòng ngửi thấy mùi thơm.

Chồng Hoàng Quế Hương họ Vương, con trai cô từ khi sinh tròn vo mập mạp, nên tên lớn gọi là Vương Đại Tráng.

Vương Đại Tráng khi rơi xuống nước hôm qua, kinh sợ, tinh thần còn, cả héo hon.

Ngửi thấy mùi thơm, mắt nó sáng lên.

Nó theo lưng Hoàng Quế Hương, ngừng hỏi.

“Mẹ, thơm quá! Mẹ gì ngon ! Con hình như ngửi thấy mùi thịt! Là thịt heo ? Con nửa tháng ăn thịt heo ! Mau cho con xem, cho con xem!”

Vương Đại Tráng nhón chân, lay tay Hoàng Quế Hương, rướn cổ .

“Là dì Giang đồ ăn ngon, bồi bổ cho con đó.”

Hoàng Quế Hương cẩn thận đặt cái chậu men ôm suốt quãng đường xuống.

Hai con tròn mắt chằm chằm, mở nắp .

Ngay đó là hai tiếng kinh hô.

“A—”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-33-anh-khong-dong-y-sao.html.]

“Oa—”

Hoàng Quế Hương kinh ngạc, “Sao nhiều thế?!”

Vương Đại Tráng mừng rỡ, “Mẹ, nhiều thịt quá! Toàn là sườn heo! Là sườn heo con thích ăn nhất!”

Cái chậu men lớn, bên trong đựng đầy ắp, từng lát nấm rừng thái, nước canh màu vàng đậm thơm phức, và càng nhiều là từng miếng sườn heo.

Lớp cùng, gần như là sườn heo.

Hoàng Quế Hương là sống tiết kiệm, chỉ cần thôi là thể nhận , sườn ít nhất cũng hơn nửa cân.

Sườn heo cô tặng Giang Niệm, tổng cộng cũng chỉ hai cân.

Giang Niệm nhận hết, dùng cách , trả cho cô một cân.

Không chỉ thế.

Bên nấm và sườn, Giang Niệm còn đặt thêm ba quả trứng gà, đủ cho cả nhà họ mỗi một quả.

Hoàng Quế Hương chậu men bàn, nóng mắt cô cay cay, khóe mắt bất giác đỏ hoe.

Nước miếng Vương Đại Tráng chảy .

“Mẹ, cái cho con ăn ? Bây giờ thể ăn ? Thơm ch·ết con !”

“Có thể ăn, thể lãng phí tấm lòng của dì Giang, chúng ăn ngay bây giờ.”

Hoàng Quế Hương chớp mắt, sảng khoái .

________________________________________

Tối hôm đó, Tần Tam Dã về nhà, chờ chỉ Giang Niệm và Tiểu An Bảo, mà còn bữa tối thơm lừng.

Anh về qua giờ cơm.

Giang Niệm và Tiểu An Bảo đều ăn cơm chiều, hai con hiên, ngắm trời, đợi .

Chờ Tần Tam Dã cửa, Giang Niệm nhóm lửa, nấu một chén mì thập cẩm canh nấm.

Dùng nước cốt lẩu nấm rừng, từng miếng sườn mềm rục xương, cùng với sợi mì thấm đẫm tinh hoa nước canh.

Mì thập cẩm canh nấm

Dưới ánh đèn.

Tần Tam Dã tô mì, dấu vết nhướng mày.

“Cái cũng là em ?”

. Hôm qua chợ mua ít nấm rừng. Mùa nấm rừng ngon nhất, tiếc là hôm qua nhiều việc quá, thời gian . May mà nấm rừng đều tươi, để một ngày cũng hỏng chút nào. Anh yên tâm ăn, nấu lâu, sẽ độc.”

Giang Niệm ôm con, bên cạnh, nghiêng đầu Tần Tam Dã.

Mắt đen của Tần Tam Dã rũ xuống, tô mì thập cẩm canh nấm, sắc hương vị đều đủ cả, mùi thơm xộc khoang mũi.

Anh khẽ , “Không , cho dù độc cũng sợ, ăn ch·ết .”

Trong chốc lát.

Trong phòng chỉ còn tiếng Tần Tam Dã hút sụt sụt sợi mì.

Tiểu An Bảo nhúc nhích trong lòng Giang Niệm, lúc thì vò tóc Giang Niệm, lúc thì lay quần áo Giang Niệm.

Từ khi thiết với Giang Niệm, cô con gái nhỏ vốn ngoan ngoãn hàng ngày, dần trở nên hoạt bát.

Giang Niệm thỉnh thoảng kéo tay Tiểu An Bảo về, cô kể với Tần Tam Dã về chuyện hôm nay.

“Hôm nay chị Hoàng giúp xới đất, tơi xốp đất, còn giúp chuồng gà, vài ngày nữa trong sân thể trồng rau .”

Đôi đũa trong tay Tần Tam Dã dừng , ngước mắt lên, Giang Niệm một cái đầy quái dị.

Anh hỏi, “Em trồng rau trong sân ? Lại còn nuôi gà?”

Giang Niệm , ánh mắt mềm mại, “Anh đồng ý ?”

 

 

 

 

Loading...