Chồng Ta Xuyên Từ Cổ Đại Đến - Chương 113: - Xuất thần ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:45:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chiếc vòng tay phỉ thúy quả thực quá đắt giá! Cam Mạn Mai kiên quyết nhận. Mặc dù trong lòng bà, Tống Gia Thành cơ hồ xem như con rể tương lai, nhưng cho dù là con rể, bà cũng thể cầm món đồ trân quý như của .

 

Cam Mạn Mai thầm đ.á.n.h giá chiếc vòng, cảm thấy với độ tinh xảo và chất lượng thế , giá trị của nó ít nhất cũng lên đến hàng chục, thậm chí gần trăm vạn. Đeo thứ đắt giá như tay, bà thật sự dám cử động mạnh.

 

Bà nhẹ nhàng đặt chiếc vòng tay trở hộp, một nữa phân giải: “Tiểu Ngôn, tấm lòng của cháu dì lĩnh hội, chiếc vòng tay cháu cứ giữ , dì thật sự thể nhận.”

 

Nghe , Tống Gia Thành vội vàng đặt miếng bánh sandwich xuống, nghiêm mặt : “Dì, chú, nhân dịp cháu và Tiểu Hạ một chuyện quan trọng thưa với hai .”

 

“Chuyện là, trong chuyến về cổ đại , cháu và Tiểu Hạ chính thức xác định mối quan hệ, hiện tại chúng cháu là một đôi lứa yêu .”

 

“Thật ?”

 

Cả Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa đều lộ rõ vẻ vui mừng khôn xiết nét mặt. Mặc dù họ sớm đoán kết quả , nhưng khi chính miệng đương sự xác nhận, trong lòng hai vẫn chút xúc động và dám tin.

 

Vốn dĩ Đỗ Khanh ý định cho cha chuyện sớm như , hai còn kịp bàn bạc kỹ lưỡng. Thế nên, khi Tống Gia Thành bất ngờ tuyên bố mặt phụ mẫu, Đỗ Khanh cảm thấy ngượng ngùng và lúng túng. Tuy nhiên, Tống Gia Thành mở lời, nàng cũng thể phủ nhận sự thật. Dưới ánh mắt dò xét và mong chờ của cha , nàng vội vàng gật đầu xác nhận.

 

Đỗ Hùng Hoa cao hứng đến mức vỗ đùi đ.á.n.h đét. Mọi thường vợ kén chọn con rể, nhưng hiểu , ông thấy Tiểu Ngôn kiểu gì cũng thuận mắt.

 

Lớn lên tuấn tú, tính cách hiền lành, nhân phẩm đoan chính, cờ nghệ cao cường. Một trẻ tuổi như , ở thời hiện đại thể xem như lông phượng sừng lân, nay nữ nhi bảo bối của ông ôm trọn lòng, ông thể hài lòng cơ chứ.

 

“Ôi chao, đây quả thực là một hỷ sự, nhất định tổ chức chúc mừng cho thật long trọng. Thế , tối nay sẽ đặt một bàn ở nhà hàng Hải Đỉnh, cả nhà chúng cùng ngoài dùng bữa. Tiểu Ngôn, tối nay hai chú cháu nhất định uống vài chén, xem như chúc mừng hai đứa cùng bước sang một giai đoạn mới.”

 

Tống Gia Thành vội vàng đáp ứng, dù rõ Hải Đỉnh là nơi chốn nào, nhưng đoán chừng hẳn là một tửu lâu. Bởi vì Cam Mạn Mai cùng Đỗ Hùng Hoa còn , nên dù vui vẻ cách mấy, cũng thể ở nhà lâu hơn.

 

Song, Tống Gia Thành khăng khăng Cam Mạn Mai nhận lấy chiếc vòng tay. Lại thêm Đỗ Khanh ở bên cạnh phụ họa, bà chỉ thể ỡm ờ đeo vòng tay lên cổ tay.

 

Đơn vị của Cam Mạn Mai cách đơn vị Đỗ Hùng Hoa xa, cho nên hai vợ chồng vẫn luôn cùng cửa bao năm nay.

 

Nếu là mấy năm , khi Đỗ Khanh còn bé, hai phu thê cửa còn yên tâm dặn dò con gái vài câu. Giờ đây, Đỗ Khanh lớn khôn, bọn họ cũng chẳng còn lời nào cần dặn dò, chào hỏi xong liền rời việc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-113-xuat-than.html.]

Hai , Đỗ Khanh cùng Tống Gia Thành đối mặt bàn ăn, chút ngượng ngùng, mắt to trừng mắt nhỏ.

 

Đỗ Khanh cúi đầu ho nhẹ hai tiếng: “À, mau dùng bữa . Dùng xong, còn thu dọn chén đĩa.”

 

Lúc trong phòng cũng chỉ còn hai bọn họ, Tống Gia Thành khỏi nhớ tới tình cảnh tối qua, khiến cứ chằm chằm đôi môi của Đỗ Khanh mà xuất thần.

 

Ánh mắt của thật sự quá đỗi thẳng thắn, gò má Đỗ Khanh nóng lên.

 

Thật là, dù đêm qua xúc động đôi chút, nhưng cũng đến mức dùng ánh mắt như xuyên thấu để như .

 

Nếu trong lòng suy nghĩ hoặc là ý kiến gì, thể thẳng với cơ mà.

 

Nhanh chóng thuyết phục bản xong, sự tự tin trong lòng Đỗ Khanh tăng lên. Thấy Tống Gia Thành còn ngơ ngác chằm chằm , nàng cong ngón tay gõ nhẹ lên bàn.

 

“Chàng ? Hoàn hồn ! Lời , ?”

 

Giọng Đỗ Khanh chuyện run run, nếu Tống Gia Thành cẩn thận quan sát một chút sẽ nhận , lúc nàng chỉ đang giả bộ tự tin mà thôi.

 

Bất quá bởi vì Tống Gia Thành đang xuất thần, nên hề nhận thấy sự khác thường của nàng.

 

Hắn vội vã ăn sáng, với Đỗ Khanh: “Nàng cứ về phòng nghỉ ngơi , lát nữa sẽ dọn dẹp.”

 

“Chàng?” Đỗ Khanh , ánh mắt đầy hoài nghi liếc y.

 

Hắn chính là quý công tử mười ngón dính nước, rửa chén? Hắn thật sự ?

 

Tống Gia Thành vội vàng gật đầu: “Ta thể. Chẳng chỉ là thu dọn chén đũa , chuyện gì khó khăn.”

 

Hắn như , Đỗ Khanh chỉ đành tùy y. Nàng nghĩ đến kết quả nhất cũng chỉ là vỡ mấy cái đĩa cái bát thôi, kết quả trong phạm vi thể thừa nhận.

 

---

Loading...