Bởi vì trong lòng còn vương nỗi bất an, từ khi rời khỏi chủ viện, Đỗ Khanh vẫn luôn kéo tay Tống Gia Thành, ngừng hỏi thăm về tính tình của vị Trưởng Công Chúa .
Tống Gia Thành trầm mặc hồi lâu, mới cất giọng trầm thấp: “Đại Trưởng Công Chúa là huyết mạch ruột thịt của Tiên Hoàng và Phùng Thái Hậu. Đáng tiếc, Phùng Thái Hậu thể sinh hạ Hoàng tử cho Tiên Hoàng, chỉ duy nhất một nữ nhi là vị Công chúa . Cũng vì lẽ đó, từ thuở nhỏ Bệ hạ nuôi dưỡng trong cung của Phùng Thái Hậu, nên mới tình tỷ sâu đậm với Đại Trưởng Công Chúa.”
“Mấy năm về , Bệ hạ và Phùng Thái Hậu xảy tranh chấp quyền lực. Phùng Thái Hậu thất thế, Bệ hạ giam lỏng tại Từ Ninh Cung, một năm thì lâm bệnh qua đời. Phùng Thái Hậu sụp đổ, bộ tộc nhân bên nhà đẻ đều liên lụy. Duy chỉ Đại Trưởng Công Chúa, nhờ tình tỷ thâm hậu với Bệ hạ, mà những ảnh hưởng, trái còn nhận vinh sủng nhiều hơn , tác phong hành sự cũng bởi mà càng thêm kiêu căng, ngạo mạn.”
Tống Gia Thành trong đầu lướt qua các tin tức liên quan đến vị Công chúa cao quý , suy tư một lát, mới tóm tắt những nét cơ bản về nàng.
“Đại Trưởng Công Chúa năm nay hai mươi tám tuổi. Phò mã tạ thế vì bạo bệnh hai năm , nàng vẫn luôn sống độc trong phủ Công Chúa từ bấy đến nay.”
“Đại Trưởng Công Chúa cực kỳ ưa thích cuộc sống xa hoa lãng phí. Phủ Công Chúa của nàng quanh năm suốt tháng tổ chức đủ loại yến tiệc, dù ít cũng bảy, tám buổi, nào là thưởng hà (ngắm hoa sen), thưởng mai, thưởng cúc.”
Giờ khắc , đại đa hầu trong phủ kết thúc công việc trong ngày, trở về phòng ngủ của . Phía hai chỉ một Tống Hải theo.
Bên còn ngoài, Tống Gia Thành cũng chẳng cần câu nệ nhiều. Hắn ghé sát Đỗ Khanh, thì thầm: “Dùng ngôn từ hiện đại để hình dung, vị Đại Trưởng Công Chúa chính là chuyên hưởng thụ cảm giác kẻ khác nịnh bợ, thích thú khi thấy ngước . Do đó, nàng mới mệt mà thường xuyên tổ chức yến hội, mục đích duy nhất là để các phu nhân, tiểu thư trong kinh thành tán tụng, ca ngợi.”
Nếu là khác, Tống Gia Thành chắc chắn sẽ thốt lời lẽ cay nghiệt đến . đối tượng là Đại Trưởng Công Chúa, chẳng hề bận tâm đến việc giữ gìn phong thái quân tử, tránh nghị luận lưng khác khi trò chuyện với Đỗ Khanh.
Đỗ Khanh cũng chậm rãi nhận một điều, nàng ngẩng đầu hỏi: “Chàng thích vị Đại Trưởng Công Chúa ?” Bằng , dựa theo tính tình điềm đạm thường ngày của , hiển nhiên sẽ thể ác cảm sâu sắc với một nữ nhân như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-175-dai-truong-cong-chua.html.]
Thấy nàng vẻ mặt dò xét, Tống Gia Thành khẽ phất tay, thần sắc mấy vui vẻ: “Không gì to tát. Ta và vị quả thực chút bất hòa khó mà thôi.”
Ngoài những chuyện kể, Tống Gia Thành cũng thêm với Đỗ Khanh. Dẫu cũng chỉ là vài chuyện mấy vui vẻ, để nàng cũng chỉ khiến nàng phiền lòng theo. Ngày mai nàng còn tham dự tiệc yến, nếu để nàng mang định kiến với Đại Trưởng Công Chúa, nhỡ trong bữa tiệc nàng vô tình lộ sắc mặt với vị tôn quý , thì đó quả thực là chuyện vô cùng rắc rối.
Thế nhưng Tống Gia Thành , Tống Hải theo phía thể nhịn . Tống Hải phẫn nộ, công tử nhà mà bất bình: “Đâu chỉ là chút bất hòa! Vị Đại Trưởng Công Chúa quả thực chẳng khác gì Phùng Thái Hậu băng hà năm xưa, kiêu căng ương ngạnh, hành sự màng đến thể diện khuôn phép.”
Tống Hải từ thuở nhỏ theo Tống Gia Thành, cùng lớn lên, nên đối với con họ Phùng quả thực căm hận thấu xương. Giờ đây ngoài, cũng cần cố kỵ lời phạm sự bất kính .
“Bởi vì công tử nhà vẫn lập gia thất, Đại Trưởng Công Chúa liền thanh minh khắp chốn, bảo rằng công tử nhà thầm yêu nàng . Lúc , nàng còn băn khoăn chút sĩ diện, vội rêu rao lung tung; nhưng hai năm Phò mã qua đời, nàng hành sự càng thêm phách lối. Nàng ngày nào cũng chạy đến hoàng cung chờ công tử nhà hạ triều, cố tình giả vờ vấp ngã mà ngả công tử, thậm chí còn ngang nhiên tuyên bố, công tử sớm muộn gì cũng sẽ là Phò mã của nàng , ai dám nhung nhớ công tử thì cẩn thận. Chính vì thế mà các cô nương lập gia đình trong kinh thành cũng dám lui tới Quốc công phủ chúng , chỉ sợ nàng để ý.”
Ngoài những sự việc đó , vị Đại Trưởng Công Chúa còn ngừng bày đủ chiêu trò trong tối ngoài sáng để quấy nhiễu công tử. Hôm nay ở yến hội thì ngâm hai câu thơ ám chỉ, ngày mai đưa mấy bức tranh chữ do chính tay tới phủ. Tuy những hành động gây bất cứ thương tổn nào cho Tống Gia Thành, nhưng khiến vô cùng phiền nhiễu và chán ghét.
Điều đó còn cho chứng bệnh tâm lý của Tống Gia Thành thêm trầm trọng vài phần.
Khánh Triều từ khi khai quốc đến nay thả lỏng nhiều phép tắc cho nữ tử. Vừa yêu cầu nữ tử bó chân nhỏ, cũng yêu cầu nữ tử ẩn trong khuê các, khỏi cửa lớn. Hơn hai trăm năm qua, nữ tử ở Khánh triều còn tự do hơn cả thời Đường.
Bởi , việc Đại Trưởng Công Chúa công khai tuyên bố thích Tống Gia Thành, hề khiến khác nhạo. Thậm chí trong mắt một , hành động của nàng còn thể xưng là dám yêu dám hận.
---