Tần thị cảm thấy nữ tử đang tuổi xuân phơi phới như Đỗ Khanh, thì trang điểm kiều diễm. Ngàn vạn đừng để đến tuổi của bà, ngay cả những cuộn vải màu sắc tươi tắn một chút cũng dám mặc.
Tuy rằng Tần thị cũng hai cô con gái, nhưng Tống Mẫn Lan và Tống Mẫn Tuệ hiểu chuyện từ sớm, sáu bảy tuổi chủ kiến về cách ăn mặc của bản . Bởi , hiện tại bà xem như tìm niềm vui trang điểm cho con gái thông qua Đỗ Khanh.
Nếu Đỗ Khanh suy nghĩ trong lòng Tần thị, nàng nhất định sẽ mua một bộ búp bê Barbie ở hiện đại về cho bà, để bà thể thoải mái vui vẻ chơi trò quần áo, đó buông tha nàng, cũng tha cho cái tủ quần áo sắp chịu nổi nữa .
Hôm nay Đỗ Khanh vận xiêm y vân cẩm màu bạch nguyệt, mỗi khi nàng cất bước, hoa văn tường vân vải dệt như ẩn như hiện, thoạt quý giá dị thường. Thêm đó, nàng mang trọn bộ bạch ngọc triền chi đầu, khiến nàng nổi bật tựa tiên tử Cửu Trùng Thiên.
Một trang phục tất nhiên là Tần thị vô cùng yêu thích. Trong mắt bà, Đỗ Khanh dù thế nào cũng là chủ mẫu tương lai của Quốc công phủ, đầu tiên lộ diện trong yến hội quý tộc như , nhất định tất cả kinh diễm mới xứng tầm.
Vốn dĩ trong lòng Đỗ Khanh cảm thấy nàng nên khiêm tốn một chút, bởi tình địch thật sự quá quyền thế, nàng nên quá thu hút sự chú ý. ý niệm dâng lên nàng dằn xuống.
Bình tĩnh suy xét, Đỗ Khanh một quá mạnh mẽ, nhưng cho dù nàng mạnh mẽ tới , nàng cũng tình địch lấn át trong yến hội .
Vừa Đỗ Khanh hỏi qua Vân nhi, vị Đại Trưởng Công chúa Khánh triều ở kinh thành coi là diễm lệ tuyệt trần, hoa ghen liễu hờn. Nếu dung mạo nàng hơn , hẳn Phò mã yểu mệnh luôn luôn dung túng việc nàng thành mà vẫn thường xuyên biểu đạt sự yêu thích với Tống Gia Thành.
Cho nên, nếu hôm nay Đỗ Khanh trang phục quá sơ sài, chắc chắn sẽ vị Đại Trưởng Công chúa che mờ trong chớp mắt.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Đỗ Khanh vẫn cảm thấy nên giữ nguyên phong thái và y phục .
Hôm nay nàng trang điểm mang sắc thái thanh nhã, còn theo lời đồn, vị Đại Trưởng Công chúa yêu thích màu đại hồng, màu tím cùng những màu sắc diễm lệ. Hai chung một phong cách, hẳn là sẽ so sánh.
Điều khiến Đỗ Khanh quyết định khoác lên bộ trang phục dự tiệc, chính là khi cửa, Tống Gia Thành thấy nàng, đáy mắt đầy vẻ kinh diễm và yêu thích hề che giấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-182-kinh-diem.html.]
Có thể thấy Tống Gia Thành lộ thần sắc như , Đỗ Khanh liền cảm thấy trang phục của hôm nay sai. Bạn trai thích là quan trọng nhất, còn Đại Trưởng Công chúa gì đó, kệ nàng !
Tần thị thấy nàng cũng khen dứt miệng, liên thanh tán dương nàng khí chất tựa thần nữ giáng trần, cho Đỗ Khanh chút ngượng ngùng.
Mặc kệ thế nào, Đỗ Khanh và rời giường chuẩn từ sáng sớm, rốt cuộc cũng cửa lúc tám giờ rưỡi.
Việc canh giờ cổ đại phức tạp khó tính, bởi Đỗ Khanh ở Khánh triều vẫn đồng hồ của để tính toán thời gian.
Hôm nay ít hạ nhân theo Tần thị tới phủ Công chúa, cho nên Tống Gia Thành vì ngại hiềm nghi, cũng cùng xe ngựa với Đỗ Khanh. Hắn sai Tống Hải dắt con ngựa yêu thích nhất của khỏi chuồng, cưỡi ngựa cạnh xe ngựa của nàng đến phủ Công chúa.
Tuấn mã, tuấn nam, quả thực là cảnh tượng khó thấy. Nếu xung quanh nhiều mắt tạp, Đỗ Khanh lấy di động chụp vài tấm hình cho Tống Gia Thành, để còn cái mà thưởng ngoạn.
Nàng buông màn xe xuống, quyết chí đợi hôm nay dự tiệc về, nhất định bảo Tống Gia Thành dắt tuấn mã của tìm một nơi vắng , để nàng thỏa sức chụp ảnh.
Phủ Công chúa cách Quốc công phủ quá xa. Hôm nay nhiều tới dự tiệc, mã phu dừng xe cửa Công chúa phủ, Đỗ Khanh cùng Tần thị nha đỡ xuống xe ngựa.
Trước khi phủ, Đỗ Khanh quên dặn dò Tống Gia Thành: “Nếu đợi lâu cảm thấy buồn tẻ, hãy cứ trong xe sách .”
Khu vực đều là nhà riêng, tửu lầu, lâu để nghỉ chân, cho nên hôm nay Tống Gia Thành chỉ thể đợi ngoài cửa Công chúa phủ suốt cả buổi sáng.
Tống Gia Thành xoay xuống ngựa, tiến đến gần nàng, ôn nhu : “Không cả, sẽ ở đây chờ nàng. nàng cẩn thận một chút khi trong, đừng rời khỏi mẫu nửa bước. Nếu lạ mặt gọi nàng, mặc kệ họ điều gì, nàng tuyệt đối theo.”
Đỗ Khanh vẫy tay: “Được , cũng xem qua nhiều tiểu thuyết kịch bản như , rõ loại tình huống . Đi theo xa lạ tất nhiên là cạm bẫy đang chờ, há mắc mưu dễ dàng?”
---