Những nữ nhân chốn kinh thành thường chỉ vài điểm yếu cố hữu. Dù là khuê tú của nhà nào, nàng cũng sẽ dùng gia thế hiển hách để chèn ép tiên. Với phận Đại trưởng công chúa, e rằng chẳng ai dám so bì thế với nàng .
Nếu kẻ nào cứng đầu kháng cự, nàng sẽ lập tức liên kết với đám quý nữ ưa nịnh hót để cùng cô lập kẻ đó. Nếu vẫn lay chuyển , nàng sẽ uy h.i.ế.p đến con đường quan lộ của phụ đối phương. Dẫu quyền lực của nàng đủ lớn để lay động cả triều đình, nhưng chút đầu óc sẽ bao giờ nguyện ý vì một nam nhân tạm thời ý định thành gia mà đối đầu với uy danh của Đại trưởng công chúa.
Nhờ những thủ đoạn kể, suốt mấy năm qua Đại trưởng công chúa dễ dàng dẹp yên vô tình địch trót ôm mộng gả cho Tống Gia Thành.
Song, Đỗ Khanh chẳng giống những khuê tú . Nàng hề nhân nào tại Khánh triều . Tống Quốc công khi rõ phận cũng ghi chú cha nàng song vong, phụ tộc còn ai thể nâng đỡ. Nàng đến kinh thành chỉ là nương nhờ nhà Tần thị, một bà con xa. Tóm , nàng căn bản chẳng hề sợ hãi những lời uy h.i.ế.p công khai ám của Đại trưởng công chúa ngay trong yến tiệc .
Muốn dùng nhà để uy h.i.ế.p nàng ư? Được thôi, nàng xuyên một về hiện đại cho xem !
Còn chuyện cô lập nàng, càng chẳng hề hấn gì. Đỗ Khanh tới Khánh triều là để yêu đương, chứ để kết giao bằng hữu.
Cái dáng vẻ chẳng màng dầu muối của Đỗ Khanh quả thực thiếu chút nữa khiến Đại trưởng công chúa tức hộc máu.
Trần Tĩnh Dao, Đại trưởng công chúa danh giá, thể hiểu nổi vì biện pháp vẫn luôn linh nghiệm, nay vô dụng mặt Đỗ Khanh.
Khi nàng ám chỉ sẽ tay với nhân của Đỗ Khanh, Đỗ Khanh chỉ chống khuỷu tay lên bàn, đến vô cùng rạng rỡ.
Nàng sẽ bảo các khuê tú khác cô lập Đỗ Khanh, Đỗ Khanh liền đổi sang tư thế chống cằm bằng cả hai tay. Nàng chẳng những sợ hãi, mà ngược còn thờ ơ ngáp ngắn ngáp dài một cái, như thể lời uy h.i.ế.p của nàng chẳng khác nào khúc hát ru êm tai.
Trần Tĩnh Dao cảm thấy sống kiêu ngạo ương ngạnh suốt hai mươi tám năm, e rằng sự phẫn nộ hôm nay là lớn nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-184-chang-mang-dau-muoi.html.]
Nếu cố kỵ nơi đây còn quá nhiều khách khứa, nàng chắc chắn sẽ nhịn mà lật đổ cả bàn tiệc, lập tức sai binh lính trong phủ bắt trói Đỗ Khanh , tự tay dùng chủy thủ đ.â.m từng nhát lên gương mặt tươi chướng mắt .
Nếu Đỗ Khanh suy nghĩ thâm độc trong lòng Đại trưởng công chúa, nàng chắc chắn sẽ hô to oan uổng. Rõ ràng đó chỉ là nụ thiện, hiền lành của nàng, mục đích là tỏ vẻ bản vô hại với . Vậy mà trong mắt Đại trưởng công chúa, nó biến thành nụ chướng mắt, mang đầy tính khiêu khích?
Tóm , Trần Tĩnh Dao tổ chức Thưởng Hà Yến hôm nay vốn định giáo huấn Đỗ Khanh một trận nên , thế nhưng dù nàng dùng lời lẽ khích bác , Đỗ Khanh vẫn kiên quyết chịu tiếp chiêu.
Cuối cùng khi Thưởng Hà Yến kết thúc, Trần Tĩnh Dao chỉ thể uất nghẹn một bụng hỏa khí, trơ mắt Đỗ Khanh theo Tần thị rời khỏi phủ Công chúa. Phải kể đến Tần thị, suốt buổi yến hội đều giữ Đỗ Khanh kè kè bên như gà bảo vệ gà con, khiến cho nhân thủ nàng sắp xếp từ cũng tìm cơ hội tay.
"Nàng " thầm rủa: Chỉ là một nữ tử bình dân, ti tiện, mà Quốc công phu nhân coi trọng đến thế? Rõ ràng với phận Đại trưởng công chúa của mới hiển hách, chút đầu óc đều nên lựa chọn , tại hồ đồ như những Tống gia ?
Nha cận bẩm báo, buổi sáng Tống Gia Thành đích đưa Đỗ Khanh tới, và vẫn kiên nhẫn chờ đợi bên ngoài cho tới tận bây giờ. Trần Tĩnh Dao xong, cơn tức giận lên đến đỉnh điểm, nàng lập tức ném mạnh chén trong tay ngoài.
Trần Tĩnh Dao nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, hung tợn lẩm bẩm: “Đỗ Khanh, Đỗ Khanh, cho một Đỗ Khanh! Hôm nay ngươi may mắn thoát một kiếp, nhưng xem ngươi còn thể luôn may mắn như .”
Nhũ mẫu của Trần Tĩnh Dao thấy bộ dạng của chủ tử, thầm nghĩ khuyên giải vài lời. Công chúa là một trong những tôn quý nhất của Khánh triều, gió gió, mưa mưa, cớ gì vì một nam nhân màng đến mà biến bản thành bộ dạng ?
Nhũ mẫu còn kịp khuyên giải, Trần Tĩnh Dao như thần giao cách cảm, chợt đầu về phía bà, khiến những lời sắp sửa thốt nuốt ngược trong.
Sau khi đuổi hết hầu hạ trong đại sảnh ngoài, Trần Tĩnh Dao hừ lạnh một tiếng, đôi mắt chứa đầy vẻ tàn nhẫn, gằn từng câu từng chữ: “Ma ma, hãy lấy ngọc bội truyền tín vật cho bọn chúng, rằng lệnh bọn chúng tử thủ ngoài Quốc công phủ. Chỉ cần Đỗ Khanh lộ diện, bất chấp giá, bắt sống bắt c.h.ế.t đưa nàng về mặt ! Mặc! Kệ! Sống! C.h.ế.t!”
Cho dù chỉ còn là một khối tử thi, nàng cũng dùng chủy thủ đ.â.m thêm vài nhát lên khuôn mặt nhỏ nhắn chướng mắt . Chỉ như , mới thể giải tỏa ngọn lửa phẫn hận đang thiêu đốt trong lòng.
---