Tống Quốc công cùng Tống Gia Thành quả hổ là cha con ruột, trình độ đam mê mạt chược của hai đều ngang tài ngang sức.
Trời mới , buổi sáng hôm nay Đỗ Khanh xe ngựa Tần thị kể mà kinh ngạc đến nhường nào: Đêm qua, Tống Quốc công lôi kéo hạ nhân ở chủ viện chơi mạt chược tới tận giờ Sửu.
Tống Quốc công là mang chức quan phẩm cấp, mỗi ngày giờ Mão rời giường để thượng triều.
Tuy lớn tuổi ngủ ít hơn, nhưng Tống Quốc công chơi mạt chược tới tận nửa đêm, một ngày chỉ ngủ ba bốn canh giờ như , quả thực là đặc biệt lợi cho sức khỏe.
Đỗ Khanh thậm chí chút hối hận vì quyết định mang mạt chược tới đây.
mạt chược mang tới , hiện tại Tần thị cùng đều đang vui vẻ, Đỗ Khanh khuyên họ đừng chơi nữa, họ cũng sẽ lọt tai.
Trong khi chơi mạt chược, chỗ trái cây mà Cam Mạn Mai chuẩn lúc phát huy công dụng. Các nha rửa sạch, cắt miếng, dùng đĩa sứ tinh xảo bưng tới đặt trong tầm tay các vị chủ tử.
Nhìn mặt đủ các loại hoa quả thơm ngọt cám dỗ lòng , Tần thị tỏ cực kỳ hứng thú với sầu riêng mà Đỗ Khanh và Tống Gia Thành mang về.
Thứ đưa đến chủ viện từ buổi sáng. Tần thị cùng Tống Quốc công vẫn luôn suy đoán cái quả diện mạo kỳ lạ, đầy gai nhọn rốt cuộc hương vị .
Cam Mạn Mai nghĩ đến việc Tần thị tặng vòng tay giá trị bạc vạn cho , cho nên nàng mua sắm lễ vật cũng đặc biệt đầu tư.
Táo, đào, chuối, nho nọ đều là những chủng loại quý giá nhất thị trường , sầu riêng cũng là chọn mấy quả to bảy, tám cân, còn đều chín tới.
Mùi sầu riêng thì cần nhiều lời. Người thích ăn thì thích đến mê mẩn, kẻ ghét thì tránh còn kịp. Thậm chí ngang qua khu bán hoa quả tươi cũng hận thể bịt mũi .
Hai quả sầu riêng đưa đến chủ viện, mùi vị kỳ lạ tất cả chú ý.
Đặc biệt là các hạ nhân loại quả mùi đặc biệt kỳ quái, là thứ công tử bọn họ tốn nhiều tâm tư mới thể thu mua , đều cảm thấy thập phần khó hiểu. Mùi giống... giống mùi vật dơ bẩn nào đó, thấy thế nào cũng giống thứ thể cho miệng.
Tần thị cùng Tống Quốc công tuy cảm thấy mùi vị kỳ lạ nhưng vẫn còn thể thích ứng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-187-sau-rieng.html.]
Lúc Tần thị nhắc tới, Tống Gia Thành vội vàng phân phó Tống Hải mang một quả sầu riêng tới.
Ta đoán rằng hôm nay ngửi mùi sầu riêng ở chủ viện suốt nửa ngày trời, cơn thèm sớm trào dâng. Trước đó nghĩ tới bữa lẩu tối, cố nén , giờ đây dùng bữa xong xuôi, cũng tiêu hóa một phần, vặn để thưởng thức trái cây.
Tống Hải ôm quả sầu riêng tiến đình viện, vật thể đầy gai nhọn mặt, ngay cả Tống quản sự vốn luôn tháo vát cũng chút bối rối, nên bắt đầu từ .
Cuối cùng vẫn là Đỗ Khanh nhắc nhở Tống Hải, bảo dùng mũi d.a.o khứa tạo khe hở trực tiếp bẻ . Theo phương pháp của nàng, bàn tay Tống Hải gai nhọn đ.â.m thủng vài chỗ, cuối cùng cũng thành công tách vỏ quả sầu riêng .
Thịt sầu riêng đặt lên đĩa, mùi hương càng thêm nồng gắt, ngay cả Tống Quốc công vốn thích nghi mùi vị ban đầu cũng khỏi chau mày. Ông lát sầu riêng vàng ươm mặt, đôi mày nhíu chặt .
Tống Quốc công đầu Tống Gia Thành một cái, xác định hỏi: “Thứ thật sự thể ăn?”
Tống Gia Thành chút do dự dùng cái muỗng múc một miếng to nhét trong miệng, híp mắt như một con mèo thoả mãn, nuốt xuống thịt quả trong miệng, mới chút do dự trả lời: “Sầu riêng mùi vị cực phẩm, vô cùng bổ dưỡng, thịt quả mềm mịn thơm ngọt, phụ nếm thử một miếng chắc chắn sẽ lòng. Đây là vật quý hiếm vận chuyển từ tận Xiêm La qua, thường thưởng thức cũng khó mà .”
Tống Gia Thành như cũng hề quá lời, ở Khánh triều nếu thật sự ăn sầu riêng, xác thật cũng chỉ thể thuyền tới Xiêm La tìm kiếm.
Thấy con trai luôn luôn kén ăn cũng tôn sùng thứ trái cây gọi là sầu riêng như , Tống Quốc công cũng bớt do dự.
Tống Quốc công cầm lấy cái muỗng, múc một miếng nhỏ đưa trong miệng, cẩn thận nhấm nháp một lát, ông tán đồng gật đầu lia lịa: “Thơm ngọt mượt mà, hương vị quả thật tệ, phu nhân cũng nên nếm thử .”
Phỏng chừng Tống Quốc công chính là trời sinh thể tiếp thu hương vị của sầu riêng, một ngụm sầu riêng xuống bụng, ông vội thúc giục những khác nhanh nếm thử.
Mùi sầu riêng xác thật quá dễ chịu, Tần thị cùng Thanh Đào giữ gìn phong thái quý phái, vẫn động đũa tới sầu riêng. Phải đợi đến khi Tống Quốc công đích nếm thử , xác nhận gì lạ, các nàng mới liếc , do dự cầm lấy chiếc muỗng bạc.
Cuối cùng lòng hiếu kỳ chiến thắng lý trí, Tần thị cùng Thanh Đào đều nếm thử sầu riêng.
Tần thị ăn xong một miếng sầu riêng sai nha bên lấy thêm một miếng sầu riêng cho bà, còn Thanh Đào chỉ ăn hai muống liền buông muỗng, phỏng chừng nàng là kiểu thể tiếp nhận mùi sầu riêng.
---