Chồng Ta Xuyên Từ Cổ Đại Đến - Chương 212: Lỡ lời ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:52:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đỗ Khanh tới cửa, nhịn hỏi: "Vừa em ở bên trong một cái gì thế?"

 

Nghe hỏi câu , Đỗ Khanh nhịn thêm hai tiếng nữa. Tống Gia Thành cô khó hiểu. Cô tiến đến bên , ghé tai thì thầm: "Em cảm thấy cái cảnh hiện tại của hai chúng cứ y như đang yêu đương vụng trộm . Sáng sớm tinh mơ đuổi hết , em mới dám bước khỏi phòng . Thật sự là..."

 

Vừa xong, Đỗ Khanh lập tức chuồn . Ở bên lâu như , cô hiểu tính cách của Tống Gia Thành. Bảo thủ, lão cán bộ, cổ hủ—tất cả từ ngữ thể dùng để hình dung một đắn, đều đủ cả. Chuyện "yêu đương vụng trộm" kiểu mà lọt tai , đen mặt mới là lạ.

 

, Tống công tử chính trực, quang minh chính đại như ánh trăng giữa trời, loại chuyện lén lút vụng trộm mà dính tới , đó là một sự "khinh nhờn" đối với hình tượng của .

 

Tống Gia Thành căn bản cho Đỗ Khanh cơ hội bỏ trốn. Anh túm vạt áo lưng cô, kéo cô . Quả thật, cũng chút vui, vì kịp nghĩ ngợi gì giơ tay gõ một cái lên đầu cô. Không cho cô cơ hội mở miệng oán giận, : "Em nghĩ cái gì , loại chuyện thể tùy tiện ? Nếu khác , em còn cần thanh danh nữa ?"

 

Tống Gia Thành lo lắng cho bản . Chỉ là từ xưa đến nay, chuyện nam nữ chỉ cần chút lời đồn đại, tổn thương luôn là nữ tử. Đàn ông phong lưu một chút cũng gì khó , nhưng một khi nữ tử mang tiếng dễ dãi, ở cổ đại thật sự còn đường sống.

 

Cố tình cô còn ý thức tính nghiêm trọng của sự việc, mở miệng thì cái gì cũng dám , thiếu chút nữa hù c.h.ế.t .

 

Tống Gia Thành trong lòng thấy phiền muộn. Anh Đỗ Khanh lớn lên ở thời hiện đại, luôn mang theo suy nghĩ phóng khoáng, tuy giờ cùng trở về cổ đại, nhưng sâu thẳm cô vẫn thực sự thấu hiểu và thích nghi với cuộc sống nơi đây, vì hề kiềm chế lời .

 

Chuyện khác thì bỏ qua, câu cô nếu ở hiện đại chỉ là một lời đùa giỡn vô hại, nhưng ở cổ đại thì tuyệt đối cấm kỵ. Tuy đuổi hết trong viện , nhưng nếu em nhận thức mức độ nghiêm trọng, cứ giữ tính cách thẳng thắn, nghĩ gì đó, sớm muộn gì cũng gây họa lớn.

 

Trên thế gian , thính giác nhạy bén như . Vì , Tống Gia Thành cảm thấy thực sự giúp Đỗ Khanh hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-212-lo-loi.html.]

 

Lời đồn đãi, thị phi từ xưa đến nay là thứ dễ tổn thương nhất. Dù Quốc công phủ uy quyền lẫy lừng đến , cũng thể ngăn miệng lưỡi thiên hạ. Bàn tán về hoàng tộc sẽ hạch tội, nhưng bàn tán về một cô gái thì chẳng cần cố kỵ gì.

 

Tống Gia Thành thanh danh Đỗ Khanh hủy hoại, nên quyết tâm, nhất định uốn nắn tính cách cô. Chuyện nhỏ thì bỏ qua, nhưng những chuyện nghiêm trọng thế , cô bắt buộc nắm rõ.

 

Đỗ Khanh lấy tay che mặt, cảm thấy vô cùng hổ. Tuy Tống Gia Thành việc và chuyện đều chín chắn hơn cô, nhưng cô tự nhận lớn hơn vài tuổi, từng nghĩ sẽ ngày dạy dỗ như một đứa trẻ con.

 

khi cô ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt hài lòng của Tống Gia Thành, những lời phản kháng lập tức nghẹn nơi cổ họng, thốt .

 

Cuối cùng, Đỗ Khanh hậm hực một hồi, chỉ thốt một câu: “Được , coi như em lỡ lời, ? Anh đừng giận nữa, , lúc nghiêm túc trông đáng sợ lắm đấy.”

 

Thấy cô chịu nhận , sắc mặt Tống Gia Thành lập tức giãn , tuy đến mức tươi, nhưng cũng còn nặng nề như .

 

Tống Gia Thành vốn nhân cơ hội dặn dò cô thêm vài điều, nhưng nhớ đến việc cô kêu đói. Để cô đói bụng mà giảng đạo ăn no mới ? Anh chỉ do dự một giây, cuối cùng vẫn nỡ để cô chịu đói. Anh thở dài một , vẻ mặt bất đắc dĩ :

 

“Anh xem đồ ăn sáng . Em về phòng chờ .”

 

Đỗ Khanh lỡ lời, cũng ngại tiếp tục chọc giận Tống Gia Thành, nên đành lững thững về phòng.

 

---

Loading...