Là thứ nữ của Quốc công phủ, Tống Linh Tâm may mắn cả (Tần thị) rủ lòng thương, tìm cho một nhà chồng môn đăng hộ đối. Nhà chồng tương lai là gia đình quyền quý, nhà cao cửa rộng, khiến cô luôn lo lắng họ sẽ ghét bỏ phận thứ nữ . Linh Tâm cảm thấy đang trèo cao, trong lòng đủ tự tin, vì cô siêng năng một chút, thêu thêm thật nhiều đồ vật, chờ đến khi thành sẽ tặng cho phu quân và cha chồng, hy vọng điều đó sẽ khiến họ yêu quý cô hơn.
Thấy con gái chỉ lơ đãng đáp lời hai câu vùi đầu kim chỉ, Thanh Đào Tâm nhi lời khuyên. Bà đành đổi chiến thuật. Bà đặt hộp quà trong tay lên bàn, giả vờ như đang chuyện phiếm: “Vừa đến chủ viện, Đại công tử và Đỗ cô nương về. Lần bọn họ mang về nhiều món đồ mới lạ. Có mấy chiếc túi xách đặc biệt mắt, khác hẳn những chiếc túi vải chúng dùng. Lại còn loại điểm tâm gọi là Bánh Mì Phô Mai nữa, hương vị là tuyệt vời. Đỗ cô nương còn chuẩn hạ lễ cho con đấy. Con nghỉ tay qua đây xem một chút ?”
Tần thị đối xử với Thanh Đào khá , những món đồ Đỗ Khanh mang về bà cũng chia phần. Đầu tiên là hai chiếc túi xách: một chiếc kiểu dáng trang nhã, hào phóng dành cho lớn, chiếc còn trẻ trung hơn một chút, là dành cho hai con họ, mỗi một chiếc. Số lượng Bánh Mì Phô Mai cũng ít, nên mỗi hương vị bà cũng chia một cái.
Nghe mẫu Đỗ cô nương chuẩn lễ vật cho , Tống Linh Tâm quả nhiên hứng thú. Cô buông kim thêu hoa trong tay xuống, chậm rãi đến bên bàn chỗ.
Thanh Đào đẩy hộp quà đến mặt con gái, : “Đây, chính là hộp đây.”
Chiếc hộp quà bằng vải nhung màu đỏ rực, bên ngoài dùng ruy băng lụa đỏ buộc thành một chiếc nơ cánh bướm tinh xảo. Đây là một hộp quà hết sức bình thường trong thời hiện đại, nhưng đặt ở thời cổ đại là một kiểu dáng hiếm thấy. Người cổ đại thường đựng lễ vật trong hộp gỗ hoặc dùng hộp gấm thêu. Chỉ riêng vẻ ngoài của chiếc hộp thôi cũng khiến Tống Linh Tâm bắt đầu mong đợi.
Tống Linh Tâm kéo sợi ruy băng lụa , nhẹ nhàng mở nắp hộp. Một đôi thiên nga thủy tinh giữa lớp giấy lụa màu điều (màu đỏ tươi) dần dần lộ mắt hai .
Vừa thấy rõ món đồ bên trong, Thanh Đào và Tống Linh Tâm đều ngưng thở trong giây lát, hẹn mà cùng kinh hô: “Đây là... Lưu ly ư?”
Hai con , dám tin mắt .
Lưu ly vô cùng trân quý, ngay cả những gia đình giàu nhất ở kinh thành mà bộ chén bát bằng lưu ly cũng là món đồ cực kỳ đáng trân trọng và để khoe khoang . Còn dùng lưu ly để tạo hình đôi thiên nga vật trang trí như thế , Tống Linh Tâm và Thanh Đào quả thực từng thấy bao giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-217-hoang-so.html.]
Tống Linh Tâm cẩn thận duỗi tay cầm một con thiên nga khỏi hộp. Cô yêu thích buông tay, nhẹ nhàng vuốt ve phần đỉnh đầu của nó, mừng rỡ chút sợ hãi : “Hạ lễ cũng quá quý giá .” Con thiên nga nặng như thế, giá trị e là hề nhỏ.
Trong khi hai con Tống Linh Tâm ở Thanh Hà viện đang rối rắm liệu nên nhận món quà quý giá của Đỗ Khanh , thì Tống Hải và Tống Châu cũng tranh thủ thời gian trở về nhà một chuyến.
Phải thêm, từ khi Công tử theo Đỗ cô nương sang "bên " vài , tính tình của ngài hình như ngày càng trở nên hơn.
Đương nhiên, tính tình của Tống Gia Thành là . Tính tình đây của thuộc loại hiếm ở kinh thành . Hắn bao giờ trách mắng những hạ nhân vô tội hầu hạ bên . Hắn giống những công tử quý tộc khác, những xưa nay coi hạ nhân là . Có vài vị công tử tính tình táo bạo, thậm chí còn lấy roi quất hầu thú vui. Công tử nhà họ tật , dù bình thường phát bệnh, ngài cũng chỉ sẽ tắm rửa suốt đêm, thông qua việc tự tra tấn thể để phát tiết cơn tức giận trong lòng.
Chỉ là , Công tử nhà họ luôn phân định rạch ròi quan hệ chủ tớ. Ngài là chủ, bọn họ là tớ. Ngài sẽ khắt khe, nhưng cũng quá mức để ý đến bọn họ.
giờ đây, ngài thường xuyên cho họ về nhà khi việc gì, còn bảo họ cầm theo lễ vật của Đỗ cô nương về . Đây là chuyện từng tiền lệ. Việc ngài đột ngột cần họ gác đêm nữa đây cũng là một hành vi vô cùng khác thường.
Bất luận Tống Hải và Tống Châu cảm thấy kỳ lạ đến , khi nhận lễ vật của Đỗ Khanh, họ đều nóng lòng nhanh chóng về nhà đưa quà cho con cái. Buổi sáng họ , cái thứ gọi là Bánh Mì Phô Mai thể để lâu , họ mang về ngay cho mấy "con mèo tham ăn" ở nhà, kẻo trời nóng để hỏng thì thật đáng tiếc.
Nửa năm nay, Tống Hải và Tống Châu thường xuyên mang đồ ăn hiếm lạ về nhà, nhà họ quen dần. Bất quá, thấy hai về nhà ngay giữa trưa như thế vẫn khiến trong nhà hoảng sợ.
Vợ của Tống Hải, Ninh thị, là phản ứng mạnh mẽ nhất. Ban đầu cô là một tú nương trong phủ, nhưng chỉ giấy bán cầm cố. Sau khi thành với Tống Hải, cô chủ gia đặc biệt cho phép rời phủ. Hiện giờ cô ở nhà hầu hạ cha chồng, chăm sóc con cái, thời gian rảnh thì thêu thùa thêm chút đỉnh phụ giúp gia đình. Lúc , trong nhà đều đang ngủ trưa, cô ngủ nên ở đầu giường cầm khung thêu khăn tay. Nhìn thấy trượng phu về nhà giữa giờ việc, cô sợ tới mức trực tiếp đ.á.n.h rơi cả sọt kim chỉ trong tay.