Động tác của Tống Hải cực kỳ thuần thục. Anh cởi bỏ dây thừng lưng ngựa, tách thùng xe khỏi con ngựa. Khi thùng xe tách rời, nhờ quán tính nó chạy về phía một đoạn. Tống Hải nhấc chân đột ngột đá một cái, để thùng xe chắn ngang giữa đường chính. Như ít nhiều cũng thể cản chân nhóm thích khách trong chốc lát.
Khi xoay lên lưng ngựa, Tống Hải nhịn thêm một câu: “Công tử cứ yên tâm . Tuy rằng chúng lâu động tay động chân, thủ lẽ mai một đôi chút, nhưng vẫn đủ sức tự bảo vệ bản .”
Tống Hải và Tống Châu mỗi một ngựa, tay cầm vũ khí, Tống Gia Thành và Đỗ Khanh một chút, một trái một bảo vệ hai họ.
Đỗ Khanh lưng ngựa, Tống Gia Thành ôm chặt cô trong ngực. Cô ôm siết lấy eo mới thể giữ thăng bằng.
Nếu hiện tại đang nguy hiểm tính mạng, vội vàng chạy trốn, Đỗ Khanh thật sự đùa Tống Gia Thành vài câu.
Thị vệ của Quốc công phủ đều là những tinh chọn kỹ lưỡng, thủ tự nhiên cần bàn cãi nhiều, kiềm chế đối phương một thời gian vẫn thành vấn đề. Đỗ Khanh lưng ngựa, mãi mà thấy thích khách đuổi tới, cơ thể cô dần dần thả lỏng.
Nguy hiểm tạm thời giải trừ, cô bắt đầu thời gian để nghiên cứu tình huống mặt.
Cô dựa lồng n.g.ự.c Tống Gia Thành, lẩm bẩm : “Tình huống là , tự dưng thích khách?”
Vừa Đỗ Khanh xe ngựa qua, phía ít đất, thích khách thương, cũng thị vệ trong phủ thương.
Sống trong xã hội hòa bình suốt hai mươi mấy năm, Đỗ Khanh tài nào thích ứng với tình huống .
Trước hôm nay, Đỗ Khanh từng nghĩ sẽ gặp chuyện ám sát. Một xung đột ở bệnh viện, cũng là chuyện nguy hiểm nhất trong hai mươi mấy năm cuộc đời cô.
Lần đó cô chỉ thương ở cánh tay mà thôi, hôm nay thể nhẹ nhàng chạy trốn khỏi hiểm cảnh .
Đối với phận của thích khách, kỳ thực Tống Gia Thành suy đoán trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-222-chay-tron.html.]
Anh từ quan lâu như , còn đối thủ, cũng kẻ thù. Hơn nữa, hôm qua mới cửa gặp bạn cũ, lúc cũng phát sinh chuyện gì. Cho nên thể khẳng định đám thích khách nhằm , bằng họ tay từ ngày hôm qua .
Nếu mục tiêu của đối phương là , thì cũng chỉ còn Đỗ Khanh.
Đỗ Khanh mới xuất hiện ở Khánh triều mấy tháng, mấy tháng , hơn nửa thời gian cô đều ở hiện đại, thời gian ở cổ đại vô cùng ít ỏi.
Hơn nữa, trong thời gian Đỗ Khanh ở cổ đại, việc cô cửa dạo phố tới thôn trang đều gặp năng lực sai khiến kẻ khác g.i.ế.c . Trừ hai bên ngoài , cô cũng chỉ xuất hiện mặt hai : một là tham gia cung yến, một là tham gia thưởng hà yến.
Cung yến thì cần , Tống Mẫn Lan là trong nhà, trong lòng nàng còn hy vọng Đỗ Khanh thể trở thành em dâu, vì Tống gia nối dõi tông đường, cho nên khẳng định thương tổn Đỗ Khanh.
Tuy rằng ngày Đỗ Khanh tham gia cung yến, cô dâng lên bánh kem và chiếm hết sự nổi bật của khác, nhưng mấy phu nhân tiểu thư đó hẳn sẽ vì chuyện nhỏ nhặt như mà nuôi lòng ghen ghét đến mức phái ám sát.
Còn chỉ là bữa tiệc Yến Tiệc Sông Hà. Mặc dù khi đó Đỗ Khanh luôn im lặng theo Tần phu nhân, nhưng việc cô xuất hiện hẳn vẫn khiến Đại trưởng công chúa lòng.
Trong lòng Tống Gia Thành sớm sự đề phòng, ngoài sắp xếp thị vệ âm thầm bảo hộ. Nếu , giờ họ thể yên lưng ngựa mà mạng chạy thoát như thế .
Nghĩ đến thủ của đám thích khách , để huấn luyện một sát thủ như cần nhiều công sức. Đối phương phái cả một đội, tuyệt đối do một bình thường thể . Phân tích đến đây, thể xác định kẻ .
Tuy nhiên, Tống Gia Thành những suy đoán với Đỗ Khanh, vì sợ cô hoảng sợ thêm.
Đại trưởng công chúa dám phái ám sát giữa ban ngày như , chứng tỏ bà chuẩn sẵn đường lui. Đám thích khách thể là tử sĩ (lính c.h.ế.t) của Công chúa phủ, dù bắt cũng đời nào khai kẻ chủ mưu.
Mặc dù , Tống Gia Thành vẫn hy vọng các thị vệ thể bắt sống. Chỉ cần thích khách, dùng một chút thủ đoạn tra khảo, chậm rãi gỡ rối, kiểu gì cũng sẽ tìm thấy manh mối.
Thấy Đỗ Khanh sợ hãi đến mức mặt mày trắng bệch, Tống Gia Thành vội vàng an ủi: “Mấy chắc chắn nhắm . Em ở cổ đại đắc tội với ai, gì ai ám sát em. Lần , là em liên lụy .”