Chồng Ta Xuyên Từ Cổ Đại Đến - Chương 226: Dưỡng thương

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:52:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặc dù Tống Hải và Tống Châu khẳng định Tống Gia Thành chỉ trúng t.h.u.ố.c mê, nhưng nếu đại phu tự chẩn bệnh, Đỗ Khanh vẫn yên tâm.

 

Đối phương là thích khách, nhỡ trong bóng tối họ còn dùng loại độc d.ư.ợ.c khó phát hiện nào khác thì ai mà ?

 

Đỗ Khanh cưỡi ngựa, vì cô chỉ thể ôm lấy Tống Gia Thành cùng lưng ngựa. Suốt cả chặng đường, Tống Châu cưỡi ngựa , kéo dây cương ngựa của họ.

 

May mắn , bọn họ vốn gần Thanh Dương huyện, nên mất quá lâu để đến nơi.

 

Tống Châu nhanh chóng đưa Tống Gia Thành đến một y quán để xử lý vết thương .

 

May mắn là vị đại phu trong y quán cũng khẳng định đây chỉ là vết thương thông thường. Sau khi bôi t.h.u.ố.c và băng bó cho Tống Gia Thành xong, ông liền kê mấy thang t.h.u.ố.c cho họ. Đại phu đưa phương t.h.u.ố.c cho Đỗ Khanh, trấn an cô: “Được , cô cứ đưa về nghỉ ngơi là . Tối nay bệnh sẽ tỉnh . Uống hết mấy thang t.h.u.ố.c , thể hồi phục.”

 

Đỗ Khanh lo lắng hỏi , liệu vết thương của Tống Gia Thành cần y quán để tiện quan sát . vị đại phu lạnh nhạt đáp, một vết thương nhỏ như thế, hề tổn thương đến kinh mạch, căn bản cần ở . Chỉ cần về nhà nghỉ ngơi vài ngày, uống thêm mấy thang t.h.u.ố.c là thể hồi phục.

 

Vị đại phu , Đỗ Khanh và đành rời khỏi y quán, thuê một phòng tại khách điếm trong huyện để nghỉ ngơi.

 

Tống Gia Thành vẫn chìm trong hôn mê sâu. Đỗ Khanh an tâm về tình trạng của , nên cô kiên quyết ở chung một phòng để tiện chăm sóc, mặc kệ những ánh mắt dò xét kỳ lạ của chủ quán.

 

Tống Hải xuống phòng bếp sắc thuốc, còn Tống Châu thì nôn nóng canh gác ngoài cửa phòng. Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, trải qua ám sát, chạy trốn chiến đấu kịch liệt, ai nấy đều vô cùng mệt mỏi. Tuy nhiên, Đỗ Khanh vẫn lo sợ thích khách thể đuổi đến khách điếm, nên cô dám để Tống Châu trở về phòng nghỉ ngơi. Cô chỉ thể dọn một chiếc ghế để Tống Châu xuống tạm nghỉ chút ít.

 

Đỗ Khanh cũng ngủ. Cô lo lắng vết thương của Tống Gia Thành sẽ nhiễm trùng, vì cô luôn theo dõi sát tình hình của , mãi cho đến khi Tống Hải bưng chén t.h.u.ố.c nóng đến để đút cho uống, cô mới nhẹ nhõm đôi chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-226-duong-thuong.html.]

 

Suốt cả buổi chiều, Đỗ Khanh dám lơ là dù chỉ một giây, luôn trong tư thế sẵn sàng bỏ trốn bất cứ lúc nào. May mắn , cuối cùng đám thích khách đó đuổi tới huyện Thanh Dương. Vào lúc chạng vạng, một đội thị vệ của Quốc công phủ tìm Tống Hải và nhóm tại khách điếm .

 

Dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt của đội thị vệ gồm chừng hai mươi , đoàn thuận lợi về Kinh thành. Đỗ Khanh và những khác xuống ngựa, Tống Quốc công và Tần thị— đang sốt ruột chờ đợi ở cổng— vội vã cùng tới đón.

 

Tần thị thấy con trai đang bất tỉnh nhân sự, bà thiếu chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ. Mãi cho đến khi Đỗ Khanh kịp thời trấn an, rằng Tống Gia Thành chỉ thương ở bả vai, nguy hiểm đến tính mạng, Tần thị mới dựa cánh tay chồng để giữ vững cơ thể.

 

Tần thị chắp tay ngực, lòng vô cùng may mắn khấn niệm: “Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ. Không nguy hiểm tới tính mạng là , thật sự là .”

 

Tống Quốc công nhận thấy sắc mặt Đỗ Khanh , đoán rằng những chuyện xảy hôm nay cô sợ hãi. Ông vội vàng dặn cô về Nghênh Phong viện nghỉ ngơi : “Hai đứa bình an trở về là chuyện may mắn nhất. Chuyện tiếp theo cần lo lắng, cho đưa t.h.i t.h.ể của đám thích khách đến Đại Lý Tự, chắc chắn sẽ nhanh chóng tra kẻ giật dây thôi.”

 

Một khi tra phận của hung thủ, dù thế nào nữa, ông cũng sẽ bắt kẻ đó trả một cái giá thích đáng.

 

Tần thị tin tưởng y thuật của vị đại phu ở huyện Thanh Dương, nên lập tức sai mời ngự y tới để trị thương cho Tống Gia Thành. Quả thực, đám thích khách chỉ Tống Gia Thành mất khả năng hành động, ý định hạ sát thủ, nên vết thương vai cũng quá nghiêm trọng.

 

So với Tống Gia Thành, vết thương của Tống Hải và Tống Châu vẻ nghiêm trọng hơn một chút. Lúc , Đỗ Khanh mới : trong lúc chiến đấu, eo Tống Hải đối phương c.h.é.m một nhát, đùi Tống Châu cũng trúng một đao. Chỉ là lúc đó Tống Gia Thành đang hôn mê, và họ chắc chắn đám thích khách đuổi theo , vì sợ cô hoảng loạn nên cả hai giấu để cô .

 

Khi Đỗ Khanh chỉ dồn hết sự chú ý Tống Gia Thành đang hôn mê bất tỉnh, hơn nữa cả Tống Hải và Tống Châu đều mặc quần áo màu đen, nên cô mới phát hiện vết thương của họ.

 

Lần Tống Hải và Tống Châu coi như lập công lớn, vì họ luôn hết lòng bảo vệ Tống Gia Thành và Đỗ Khanh trong lúc thích khách truy đuổi. Tần thị chỉ ban thưởng vàng bạc cho họ mà còn cố ý cho phép họ ở nhà dưỡng thương. Người hầu hạ ở Nghênh Phong viện tạm thời đổi thành nhũ mẫu của bà.

 

 

Loading...