Chồng Ta Xuyên Từ Cổ Đại Đến - Chương 234: - Lễ hỏi

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:53:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn Tống Gia Thành như , Đỗ Khanh chút đau lòng. Cô thầm trách ông Đỗ thật chừng mực, chẳng ý tứ pha thêm nước rượu. Kính rượu hết một lượt, dù Tống Gia Thành chỉ nhấp môi cũng uống đến hai, ba ly.

 

Tống Gia Thành vốn quen uống rượu trắng nồng độ cao của đời . Kính xong một lượt, cả liền chút choáng váng.

 

Cũng may Cam Mạn Mai chuẩn sẵn t.h.u.ố.c giải rượu. Đỗ Khanh tìm cơ hội kéo Tống Gia Thành qua một bên, cho uống thuốc, đó mới dễ chịu hơn một chút.

 

Đỗ Hùng Hoa thường xuyên uống rượu, Tống Gia Thành say nhưng ông thoạt vẫn bình thường. Nhóm chú bác của Đỗ Khanh cũng , đều ồn ào hôm nay là dịp hiếm uống rượu Mao Đài, dù gọi tài xế riêng, cũng uống một trận cho .

 

Cuối cùng tiệc đính hôn liền biến thành một cuộc thi uống rượu của nhóm đàn ông, còn phụ nữ thì chuyện phiếm. Đến khi tan tiệc, Tống Gia Thành cũng tỉnh táo hơn chút. Anh mang theo Đỗ Khanh ở cửa phòng bao, lượt phát bao lì xì cho họ hàng thích của Nhà họ Đỗ.

 

Đây là phong tục của thành phố Vân. Nhà ai đính hôn đều đưa bao lì xì cho tham gia. Gia đình bình thường sẽ để một trăm đồng mỗi bao, cũng cố định. Tống Gia Thành chuẩn lì xì cũng hỏi qua ý kiến hai Đỗ Hùng Hoa. Mỗi bao lì xì để sáu trăm đồng. Con tuy là cao nhất, nhưng cũng coi như vượt trội so với phần lớn gia đình bình thường.

 

Bởi vì Đỗ Hùng Hoa cũng uống ít rượu, cho nên hôm nay Đỗ Khanh lái xe. Cô lái xe về chung cư nhỏ của , đó Cam Mạn Mai sẽ tiếp tục lái xe về nhà.

 

Khi Đỗ Khanh đỡ Tống Gia Thành xuống xe, giãy giụa dậy, đó cực kỳ nghiêm túc lấy hai cái bao lì xì thật dày, kính cẩn đưa cho Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa.

 

Nghe đầu đuôi một đống lời bảo đảm, Cam Mạn Mai thấy thương vô cùng. Bà nhận lấy bao lì xì, thúc giục Đỗ Khanh nhanh chóng dìu trở về nghỉ ngơi.

 

Cũng may Tống Gia Thành quá say, nếu với vóc dáng cao lớn của , một Đỗ Khanh đỡ trở về cũng là một việc dễ dàng.

 

Bởi vì đính hôn, Đỗ Khanh cũng để Tống Gia Thành sô pha nữa, mà trực tiếp đỡ thẳng phòng ngủ.

 

Đỗ Khanh cẩn thận kê hai chiếc gối đầu Tống Gia Thành mới dậy, phòng vệ sinh giặt khăn ấm để lau mặt cho .

 

say xỉn của Tống Gia Thành khác. Lần uống là ngủ ngay, còn thì yên, cứ giãy giụa phòng khách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-234-le-hoi.html.]

 

Ban đầu Đỗ Khanh cứ nghĩ Tống Gia Thành ngủ trong phòng nên buồn bực, nhưng vẫn kiên nhẫn đỡ ghế sô pha ngoài phòng khách.

 

Đặt yên vị sô pha, Đỗ Khanh nghĩ cuối cùng cũng chịu im. Nào ngờ, Tống Gia Thành dựa thành sô pha, rũ đầu xuống, tay cứ mò cái gì đó phía ghế. Mò mãi thấy, liền trườn xuống sàn.

 

Đỗ Khanh hoảng hồn, tưởng khó chịu , vội vàng đỡ dậy: “Sao thế? Anh đ.á.n.h rơi cái gì gầm sô pha ?”

 

Chiếc sô pha thiết kế để kéo thành giường, nên gầm ghế khá rộng. Trước đây Đỗ Khanh thường cất mấy thùng carton đựng đồ lặt vặt dùng đến ở đó, vì thế cô cho rằng Tống Gia Thành đang tìm một trong chúng.

 

Tống Gia Thành giãy khỏi tay cô, chống dậy và kéo một chiếc rương hành lý.

 

Đỗ Khanh thật sự rõ Tống Gia Thành giấu chiếc rương gầm sô pha từ lúc nào. Cô dám chắc đây từng thấy nó.

 

Anh đẩy chiếc rương gần Đỗ Khanh, hiệu cho cô mở nó .

 

Đỗ Khanh cũng suy nghĩ nhiều, mở khóa kéo luôn. sốc nặng—bên trong chiếc rương cỡ 24 inch chất đầy tiền mặt! Từng cọc, từng cọc tiền Nhân dân tệ xếp chặt, còn một kẽ hở.

 

Chưa cần chính xác bao nhiêu tiền, chỉ riêng cảnh tượng cả một chiếc rương hành lý chứa đầy tiền mặt đủ gây choáng váng và chấn động thị giác .

 

Tống Gia Thành chỉ chiếc rương mặt, giọng mơ hồ, đứt quãng vì say: “Lễ hỏi, tặng… tặng em.”

 

Nhìn thấy rương tiền mặt, Đỗ Khanh buồn dở dở . Cô khép nắp rương, kéo khóa đẩy nó sang một bên, nửa đùa nửa thật hỏi: “Sao là tiền mặt? Anh chuẩn nhiều thế từ bao giờ ?”

 

Tống Gia Thành say đến mức , trả lời câu hỏi của cô. Anh dường như cảm thấy thành trọng trách lớn nhất hôm nay, an tâm gục hẳn lên sô pha, ngủ một giấc thật say.

 

 

Loading...