Đỗ Khanh chủ động bày tỏ ý học hỏi công việc quản gia, việc khiến Tần thị vô cùng vui mừng. Bà dốc hết sức dạy bảo Đỗ Khanh cách quản lý nhà cửa.
Khi thực sự bắt tay , Đỗ Khanh mới nhận công việc nội phủ phiền phức rườm rà. Với lượng trong phủ, chi phí ăn uống, may mặc, , lễ tiết giao thiệp với bạn bè thích quanh năm đều do chủ mẫu quản lý. Cô nghiêm túc theo Tần thị học hành chăm chỉ suốt nửa tháng, cuối cùng cũng chỉ vặn nắm một vài quy tắc cơ bản.
Chưa hết, đợi đến khi cô kết hôn với Tống Gia Thành, cô còn tiếp quản và quen với tất cả quản gia, quản sự trong phủ, ở thôn trang, và các chưởng quỹ cửa hàng.
Thấy Đỗ Khanh vất vả, Tống Gia Thành thương cô, vội vàng khuyên nhủ: “Không quản cũng chẳng , em cần miễn cưỡng bản như thế.”
Đỗ Khanh , ườn bàn, lườm một cái: “Kết hôn xong em là vợ , lẽ nào em thể mặc kệ chuyện trong nhà ?”
Tống Gia Thành thầm tính toán: “Mẹ còn trẻ mà, cứ để bà quản lý . Sau khi chúng kết hôn, tranh thủ sinh một đứa con trai, đợi đến khi thể quản việc nữa thì thể để con dâu xử lý.”
Anh hiển nhiên hề nhận việc tính kế hố con dâu là vấn đề gì, ngược còn tỏ khá đắc ý.
Thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, hiển nhiên thật sự tính toán như thế, Đỗ Khanh bó tay, lắc đầu: “Anh đúng là cha ruột mẫu mực. Hiện tại con trai còn đang ở , mà tính tới chuyện con dâu .”
Không đợi Tống Gia Thành kịp cãi, cô tiếp: “Hơn nữa, nếu em sinh con gái thì ? Đừng với em là còn giữ tư tưởng trọng nam khinh nữ đấy nhé.”
Đụng đến vấn đề , Đỗ Khanh lập tức nghiêm túc hẳn. ! Sao đây cô hề nghĩ đến chuyện nhỉ?
Tống Gia Thành vội vàng giơ tay lên thanh minh: “Anh thật sự . Con trai con gái đều thích hết. Hơn nữa, con gái cũng thể học quản gia mà.”
Sống ở hiện đại lâu như , quan niệm của Tống Gia Thành sớm cải biến. Anh thật lòng cảm thấy chỉ cần là con của và Đỗ Khanh, bất kể là nam nữ đều quý như . Quốc công phủ tiền quyền, dù họ chỉ một cô con gái, vẫn thể tìm một rể nhân phẩm và đức hạnh về ở rể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-250-quan-gia.html.]
Khánh triều vốn khá khoan dung với nữ giới. Không chỉ cho phép nữ tử tự lập hộ khẩu, mà còn khuyến khích nữ tử kinh doanh buôn bán. Hơn nữa, ở kinh thành cũng thiếu chuyện nữ tử chồng quản lý gia nghiệp. Nữ tử thể ở nhà đẻ quản gia, khi mai mối còn thêm lợi thế. Phàm là nhà quyền quý giàu sang, ai cũng tìm một hiền thê hiền tức tài năng quản lý gia đình.
Thấy Tống Gia Thành năng thẳng thắn, hề chột , Đỗ Khanh thán phục giơ ngón cái với : “Anh giỏi đấy.”
Chỉ là với kế hoạch hảo như , liệu con trai và con dâu của họ chịu phối hợp với thôi.
Trong lúc Đỗ Khanh theo Tần thị học việc quản gia, Tống Gia Thành cũng hề nhàn rỗi. Anh vẫn ghi nhớ việc giải quyết kẻ chủ mưu kế hoạch ám sát .
Bọn họ trở về lâu như , luôn ngoan ngoãn ở trong phủ, hề ngoài. Điều khiến Đại trưởng công chúa dù tay cũng tìm cơ hội. Vì thế, Tống Gia Thành liền tính toán tìm cách dẫn rắn khỏi hang.
Đại trưởng công chúa là một mối họa ngầm lớn. Ngày nào xử lý mụ , Tống Gia Thành và Đỗ Khanh đều thể yên tâm.
Theo tính toán của , hai ngày nữa sẽ cùng vài bạn cũ ngoài đạp tuyết tìm mai. Đến lúc đó, sẽ cố tình tung tin đưa Đỗ Khanh cùng. Như , Đại trưởng công chúa sẽ thể mắc câu.
Trong suốt thời gian ở cổ đại, Tống Gia Thành và Đỗ Khanh luôn ở Quốc công phủ ngoài. Có lẽ Đại trưởng công chúa tin bọn họ sắp thành , nên càng tay với Đỗ Khanh thêm nữa.
Chỉ còn hơn một tháng nữa là tới ngày kết hôn. Hôn kỳ càng ngày càng gần, Tống Gia Thành và Đỗ Khanh càng lúc càng bận rộn. Đại trưởng công chúa chắc chắn sẽ nghĩ tới chuyện . Nếu mụ trừ khử Đỗ Khanh, chính là cơ hội nhất.
Bỏ lỡ cơ hội , mụ cũng chỉ thể trơ mắt thầm thương trộm nhớ cưới khác.
Tống Gia Thành chắc chắn Đại trưởng công chúa sẽ hành động, vì Đỗ Khanh mạo hiểm. Anh định tìm một nha trong phủ dáng tương tự cô, mặc quần áo của cô theo lên xe ngựa. Lần , Tống Quốc công cũng sẽ sắp xếp đầy đủ nhân lực. Chỉ cần đối phương dám tay, bọn họ nhất định sẽ tóm sống thích khách.