Hôm nay chắc chắn thể tiếp tục đạp tuyết tìm mai nữa. Vừa trải qua một trận ám sát, phong cảnh đến mấy thì Đỗ Khanh cũng còn tâm trạng để thưởng thức, vì họ quyết định dẹp đường hồi phủ ngay lập tức.
Tống Gia Thành cáo với nhóm bằng hữu. Họ cũng thông cảm, dù trong vòng nửa năm gặp hai ám sát, quả thực cần về nhà định tinh thần. Hai bên hẹn ước trong hôn lễ của sẽ một trận trò, tạm biệt .
Đỗ Khanh trong xe ngựa, vẫn cảm thấy chút khó tin rằng kế hoạch của họ thành công dễ dàng đến . Cô hỏi Tống Hải, hóa họ sắp xếp nhiều , chiếu ứng lẫn nên hầu như thương vong nào. Đỗ Khanh giơ tay xoa xoa mặt, lẩm bẩm: “Hiện tại em vẫn cảm thấy khó tin quá.”
Tống Gia Thành phân tích: “Đám thích khách đối phương phái thủ quá , phỏng chừng là đang cùng đường dứt giậu.”
Người bình thường chỉ cần suy nghĩ một chút cũng hiểu, họ từng ám sát, chắc chắn sẽ âm thầm bảo vệ. Trong tình huống đó, đối phương còn dám phái một nhóm thích khách chỉ vỏn vẹn mười tên để ám sát, hoặc là coi thường sự đề phòng của họ, hoặc là tự đ.á.n.h giá quá cao bản .
Sự tự phụ và lối coi mạng như cỏ rác , quả thực là vô cùng phù hợp với phong cách của Đại Trưởng Công Chúa.
Thích khách sa lưới, bộ Quốc công phủ đều thở phào nhẹ nhõm. Ngay cả Tống Mẫn Lan ở trong cung tin, cũng hết lời khen em trai dũng mưu. Dù biện pháp "dụ rắn khỏi hang" mạo hiểm, nhưng kết quả cuối cùng vẫn viên mãn.
Tống Mẫn Lan nhận tin liền tìm Hoàng Thượng lóc kể lể. Nàng chỉ một em trai, mà trong vòng nửa năm ám sát đến hai . Đại Lý Tự điều tra lâu như thế vẫn tìm manh mối hữu ích nào. Cha nàng đáng thương, lớn tuổi như còn lo lắng vì chuyện con cái đến mức đêm thể ngủ yên, nàng con gái thật sự vô cùng đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-253-khong-kien-nhan.html.]
Trước đó, Tống Mẫn Lan sớm bày tỏ nỗi niềm. Mục đích của nàng hôm nay là xin một lời hứa từ Hoàng Thượng: kẻ chủ mưu kiêu ngạo như , một khi tra manh mối, bất kể phận cao quý thế nào, Bệ hạ nhất định nghiêm trị dung tha.
Tống Mẫn Lan vẫn giữ lý trí, nàng mối lo lắng thầm kín của , sợ rằng đến lúc đó Hoàng Thượng sẽ cố tình bao che cho Trần Tĩnh Dao.
Hoàng Thượng căn bản hề nghĩ rằng kẻ chủ mưu là chị ruột của . Trần Tĩnh Dao mặt luôn ngụy trang khéo léo, nên Hoàng Thượng chỉ cho rằng Hoàng tỷ chút bướng bỉnh mà thôi. Là Hoàng Trưởng Công Chúa, phận kim chi ngọc diệp, tôn quý phi phàm, bướng bỉnh một chút cũng là vấn đề gì lớn.
Hoàng Thượng căn bản nghĩ tới Hoàng tỷ sẽ vì một chút ghen ghét mà sắp đặt tử sĩ ám sát khác. Trong mắt Hoàng Thượng, Hoàng tỷ cầu xin tứ hôn vài thành thì chuyện nên kết thúc. Dù lúc nàng cũng vui vẻ thành với phò mã. Hiện tại, nàng đối với Tống Gia Thành cũng chỉ là chút cảm tình mà thôi, nhiều năm trôi qua như , phần cảm tình đáng lẽ sớm phai nhạt mới đúng.
Thế nhưng, Trần Tĩnh Dao nhanh chóng lộ dấu vết. Ngay ngày đầu tiên thích khách đưa đến Đại Lý Tự, nàng bắt đầu yên.
Thực chất, yên là v.ú nuôi của Trần Tĩnh Dao. Sau thất bại của cuộc ám sát, mười tên thích khách chỉ còn ba tên sống sót. Nghe tin , bà v.ú liền bật nức nở.
Dù là tâm phúc, Trần Tĩnh Dao trong lòng chỉ coi bà v.ú như một hạ nhân. Thấy bà , phản ứng đầu tiên của cô là bực bội. Cô vung tay, gạt hết chén bàn xuống, gằn giọng: “Khóc lóc cái gì! Một đám phế vật vô dụng. Làm việc thành thì thôi, còn bớt lo, để đối phương bắt sống.”
Nghe tin ba tên thích khách giải tới Đại Lý Tự, Trần Tĩnh Dao lập tức luống cuống. Mặc dù những thích khách cô phái bề ngoài bất kỳ liên hệ nào với cô , nhưng thủ đoạn tra tấn của Đại Lý Tự nổi tiếng là tàn nhẫn. Nếu ba tên phế vật chịu nổi và khai cô , chuyện sẽ cực kỳ nghiêm trọng.