Chồng Ta Xuyên Từ Cổ Đại Đến - Chương 35: Ngủ chung (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:28:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chuyện năm đó là chuyện bí ẩn của hoàng tộc, trừ bỏ một ít liên quan, chuyện ít càng thêm ít.

 

Không thể để cho khác chuyện , cũng chỉ thể tùy ý kinh thành suy đoán thể vấn đề, bằng chính là mắc bệnh kín.

 

Những lời đồn đãi đó Tống Gia Thành đều , nhưng thể nhảy cãi cọ với bọn họ, chỉ thể bất đắc dĩ và động nhà vì chuyện đả kích.

 

Mà chính bản , nhiều năm như , vẫn thể thoát khỏi chuyện , vẫn luôn sa bên trong hố sâu tâm lý đó.

 

Anh luôn bừng tỉnh khỏi ác mộng vô đêm, mang theo một mồ hôi lạnh cùng cảm giác buồn nôn mà bò dậy tắm rửa.

 

Đêm qua là đầu tiên Tống Gia Thành tiếp xúc gần với một nữ tử nhất trong mấy năm nay.

 

Cả ngày hôm nay, còn thẫn thờ nhớ cảm giác cánh tay chạm đêm qua.

 

Mềm mại như bông, như một cơn nhức nhối trong xương , phảng phất như nó in sâu cánh tay, thể nào quên .

 

loại cảm giác Tống Gia Thành cảm thấy khỏe, thậm chí một chút cảm giác buồn nôn nào như khi.

 

Tống Gia Thành nghĩ chuyện chỉ sợ là bởi vì Đỗ Khanh giống nữ tử khác, cô hề bất kỳ mưu đồ gì với .

 

Anh bao giờ thấy ánh mắt nào trong trẻo như của Đỗ Khanh, trong lòng cô nghĩ cái gì, liền treo hết ở mặt, liếc mắt một cái là thể thấy rõ ràng.

 

Như ngày hôm nay, thần sắc của cô do dự khi dạo qua tiệm cầm đồ, Tống Gia Thành liền đoán bán trang sức tùy .

 

Lúc cũng nghĩ , vì lúc cầm những món trang sức đó coi như tạ lễ.

 

Tính cách Đỗ Khanh độc lập và lòng tự trọng cao. Căn cứ tình hình ở chung hôm nay, khó để hiểu cô dựa dẫm khác.

 

Cô ở Quốc công phủ hẳn là áp lực.

 

Tống Gia Thành nghĩ tới những món trang sức và công cụ tính thời gian hình thù kỳ lạ bỏ trong ngăn kéo đầu giường, do dự một lát, vẫn nhấc chân qua chỗ giường gỗ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-35-ngu-chung-2.html.]

Thôi, dù ...

 

Hy vọng thể như ý nguyện.

 

Nhìn thấy đồng ý, Đỗ Khanh vội vàng xê dịch sang cạnh giường.

 

Sợ Tống Gia Thành tự nhiên, cô còn chủ động dùng chăn xếp giữa giường, tạo một ranh giới ngăn cách với .

 

Chiếc giường gỗ lớn, bốn năm đều thành vấn đề, hơn nữa trung gian còn để một cái chăn. Cho dù là Đỗ Khanh cùng Tống Gia Thành hai đều giường, cách cũng cả mét.

 

Tống Gia Thành xuống giường, nghĩ đến bên cạnh còn Đỗ Khanh, thể liền trở nên cứng đờ. Đến ngón tay cũng dám động, cứ mặc kệ coi bản như một khúc gỗ chiếc giường quen thuộc.

 

Đỗ Khanh bên cũng khá hơn Tống Gia Thành bao nhiêu.

 

Tuy rằng năm nay cô 26 tuổi, nhưng cô thể nhảy lớp đỗ hệ tiến sĩ đại học y học Đế Đô, bởi vì cô bao nhiêu xuất chúng, mà là bởi vì cô đủ nỗ lực.

 

Khi học Đỗ Khanh chỉ lo cắm đầu sách vở, chuyện cũng dẫn tới hệ quả là năm nay 26 tuổi, cô vẫn là một "cẩu độc " mất cái ôm đầu tiên, cái nắm tay đầu tiên và cả nụ hôn đầu tiên đều còn nguyên vẹn.

 

Cô sống hai mươi mấy năm, từng yêu đương đắn. Vậy mà chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, cô liên tục "chung chăn gối" với một đàn ông lạ. Chuyện khiến cô khỏi khẩn trương tột độ.

 

Tống Gia Thành cô đang căng thẳng. Anh lặng lẽ hít sâu một , chủ động : “Nói chừng lát nữa cô ngủ dậy là về nhà . Thật lòng mà , vô cùng tò mò về thế giới của cô.” Nghe Tống Gia Thành , Đỗ Khanh cũng thả lỏng hơn một chút, cô bắt đầu tâm sự với .

 

Đỗ Khanh kể cho về công việc của , về những bệnh nhân cô từng gặp ở bệnh viện, những tiến bộ y học thời hiện đại, về TV, di động, xe lửa, phi cơ.

 

Trò chuyện quả thực thể giảm bớt sự ngăn cách. Tống Gia Thành quả thật là một lắng vô cùng tuyệt vời. Ngay cả khi cô kể chuyện, dù trong lòng tò mò và nhiều nghi vấn đến mấy, cũng bao giờ ngắt lời cô.

 

Hai cứ như , một , một . Thời gian cứ thế trôi lúc nào . Khi Đỗ Khanh hồn, cây nến đầu giường cháy quá nửa.

 

Cô đưa tay xoa xoa hai mắt, chỉ cảm thấy giọng của càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng cô cũng đang gì.

 

Trước khi mất bộ ý thức, cô chỉ thấy giọng ôn nhu của Tống Gia Thành: “Mệt thì cứ ngủ , tỉnh dậy cô sẽ về đến nhà.”

 

---

Loading...