Chồng Ta Xuyên Từ Cổ Đại Đến - Chương 49: - Mua sắm ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:37:55
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Gia Thành từ nhỏ lớn lên trong nhung lụa, khái niệm gì về tiền bạc. Nhìn Đỗ Khanh vì tiền mà hưng phấn đến , trong lòng cũng cảm thấy vô cùng thích thú.

 

Anh thấy Đỗ Khanh đột nhiên ngừng , cũng nghĩ nhiều. Nhìn đường rộn ràng nhộn nhịp bên ngoài, khẽ : “Giờ chúng tiền , mua một đồ vật độc đáo ở thế giới . Cầm về Khánh triều, bán là kiếm một món hời lớn.”

 

Đỗ Khanh để ý đến ý đồ sâu xa của Tống Gia Thành, ngược còn hăm hở lên kế hoạch .

 

“Không gian trong chiếc giường gỗ lớn, nên thể để đồ vật quá cồng kềnh. Chỉ nên mua những món tinh xảo và hiếm lạ thôi.”

 

Tống Gia Thành gật đầu: “Ta thấy cái gương trong phòng cô khá , còn mấy miếng kính khảm cửa sổ nữa. Mấy thứ mà mang đến Khánh triều, chắc chắn sẽ giá cao ngất ngưởng thị trường.”

 

“Gương thì dễ , ngoài phố nhiều, chỉ cần thể xách là mua bao nhiêu cũng .”

 

“Có điều, kính cửa sổ... thì khó mang.”

 

Tống Gia Thành tỏ vẻ nghi hoặc: “Chẳng lẽ kính đắt ?”

 

Đỗ Khanh vội vàng lắc đầu: “Không , giá rẻ, chỉ là nó dễ vỡ, góc cạnh sắc bén, tiện khuân vác. Chi bằng đổi sang cái khác, đồng hồ thì ? Số vàng cũng là do đổi từ đồng hồ mà .”

 

Tống Gia Thành suy nghĩ một lát, gật đầu: “Cũng , tiện thể mua thêm vài chiếc gương. lượng nên quá nhiều, vài cái là đủ. Đồ hiếm mới quý, nếu hàng khan hiếm thì mới bán giá cao.”

 

Thị trấn chỉ bé tí, tổng cộng cũng chỉ hai con phố. Đỗ Khanh tìm thấy một cửa hàng văn phòng phẩm, mua vài chiếc gương phong cách cổ điển.

 

Có lẽ để thỏa mãn thị hiếu thẩm mỹ của nữ sinh, chủ tiệm cải tiến chúng: gương cầm tay đường kính hơn hai mươi centimet, tay nắm chạm hoa văn hình hoa hồng, cầm tay thoạt còn chút hướng cổ xưa.

 

Mấy chiếc gương trong tiệm hơn nửa năm. Giờ học sinh trung học chút tiền đều thích ăn vặt hoặc chơi game, ít ai chịu bỏ ba, bốn chục nghìn để mua một chiếc gương.

 

Hiếm lắm mới gặp tiêu tiền như Đỗ Khanh, vì thế ông chủ đưa cho cô mức giá ưu đãi—25 đồng một chiếc, gần như là bán với giá vốn.

 

Sau khi mua vài chiếc gương tinh xảo, Đỗ Khanh tiếp tục chọn thêm một vật dụng khác cho đủ lượng. Ngoài những chiếc gương phong cách , hầu hết đều là gương với khung nhựa bình thường.

 

Đỗ Khanh vốn do dự, nhưng Tống Gia Thành trấn an cô rằng cả. Anh chỉ cần mặt gương. Khi mang về Khánh triều, sẽ bỏ khung ngoài , tìm thợ mộc giỏi nhất để khung mới.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-49-mua-sam.html.]

Đỗ Khanh khỏi giơ ngón cái tán thưởng Tống Gia Thành — đầu óc thật linh hoạt, còn cả chiến lược về sản phẩm và bao bì!

 

Lấy gương xong, Đỗ Khanh chuẩn tính tiền. Cô mới rút điện thoại thì Tống Gia Thành ôm một đống lớn đồ vật tới.

 

Nhìn ôm khư khư cả một núi đồ trong lòng, đến mức cũng khó khăn, Đỗ Khanh vội vàng tiến lên đỡ giúp một ít.

 

những thứ trong tay , tò mò hỏi: “Anh mua cái gì nhiều thế?”

 

Vừa Tống Gia Thành một vòng quanh tiệm và mua:

 

Bút máy, mực. Hai thứ còn thể hiểu , vì phần lớn thời gian Đỗ Khanh đều thấy sách, lẽ thích đồ dùng của sách. Người yêu sách thấy văn phòng phẩm mới lạ mà mua là chuyện thường tình.

 

còn vải vẽ, giấy vẽ phác thảo, cùng một đống lớn bút chì và sổ ghi chép thì là ? Anh định họa sĩ ? Cứ như học sinh tiểu học đang mua sắm ngày khai giảng .

 

Nghe Đỗ Khanh hỏi, Tống Gia Thành vội vàng cúi đầu những món đồ lựa chọn kỹ lưỡng, giọng thấp thỏm hỏi: “Mấy thứ đắt lắm ? Nếu đắt quá thì mua nữa.”

 

Đỗ Khanh nào chịu câu , thấy Tống Gia Thành thoáng hiện vẻ thất vọng, nghĩ đến quãng thời gian ở cổ đại chăm sóc nhiều, cô vội vàng vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Mua! Ý chỉ mua chừng thôi ?”

 

Để chứng minh lời là thật, Đỗ Khanh còn chớp chớp mắt với Tống Gia Thành.

 

Nghe Đỗ Khanh thể mua, Tống Gia Thành lập tức mặt mày hớn hở.

 

cho cùng, những thứ Tống Gia Thành mua cũng đắt đỏ gì, thêm đống gương Đỗ Khanh mua lúc cũng chỉ hết hơn hai trăm đồng.

 

Đỗ Khanh theo thói quen rút điện thoại quét mã, trả tiền nhanh chóng rời .

 

Vì cô đang thương, chỉ dùng một tay tiện xách đồ, nên Tống Gia Thành nhận xách hết các túi đồ.

 

Ra khỏi cửa hàng văn phòng phẩm, Đỗ Khanh nhớ đến chiếc ba lô t.h.u.ố.c còn để ở cổ đại, liền tới tiệm t.h.u.ố.c mua t.h.u.ố.c trị thương mới.

 

Sau khi nhờ chị gái trong tiệm t.h.u.ố.c băng giúp, Đỗ Khanh và Tống Gia Thành mới chuẩn đến trung tâm thương mại để mua đồng hồ.

 

---

Loading...