“Như thể nán đây quá lâu. Lúc xuyên qua kịp báo gì với ba . Nếu ở đây lâu hơn, khả năng họ sẽ báo cảnh sát.” Giống như việc Tần thị báo quan , khi Đỗ Khanh sẽ gặp khó khăn trong việc giải thích với cảnh sát về nguyên nhân cô đột ngột biến mất.
“Được, tối hôm nay sẽ trở về cùng cô.”
“Sau khi thử nghiệm, chúng cơ bản thể xác định rằng làn sương trắng chỉ xuất hiện khi cả hai chúng chiếc giường gỗ .”
Đỗ Khanh khổ : “Haizz, chắc là . Xem hai chúng thể rời xa nữa.”
Tống Gia Thành đang định lên tiếng thì câu đột ngột của Đỗ Khanh quên sạch những gì sắp . "Không thể rời xa còn ?" Câu quá mờ ám. Tống Gia Thành khó kiểm soát bản suy diễn theo hướng khác.
Đỗ Khanh bản hề thấy gì bất thường, trong đầu cô vẫn đang cân nhắc chuyện trở về, nên tiết lộ chút ít về Tống Gia Thành cho Cam Mạn Mai . Chỉ vì cái giường gỗ oái oăm , lẽ cô gắn bó chặt chẽ với Tống Gia Thành.
Với mối quan hệ hiện tại giữa cô và cha , cô chỉ thể che giấu chuyện trong thời gian ở quê. Khi trở thành phố Vân, sống sự quan sát của họ, việc giấu giếm một lớn sống sờ sờ như Tống Gia Thành là chuyện gần như thể.
Lúc Tống Gia Thành cũng nỗi phiền muộn giống Đỗ Khanh.
Sau sẽ ít cơ hội tới hiện đại cùng Đỗ Khanh, việc thường xuyên mất tích khẳng định là thể .
Nếu tiết lộ một chút tin tức nào, lâu lâu biến mất một , cha sẽ lo lắng đến phát điên mất.
Hai trầm tư một lát, ngẩng đầu lên, bất ngờ đồng thanh : “Vẫn nên .”
Đỗ Khanh giành : “Chuyện giấu thì cũng giấu mãi, ít nhiều vẫn tiết lộ một chút, ít nhất để cho bọn họ khi chúng biến mất vẫn an .”
Tống Gia Thành gật đầu tán thành: “ cũng nghĩ như . Bất quá chuyện nên lúc nào, như thế nào, và ở mức độ nào, vấn đề chúng vẫn cần bàn bạc kỹ lưỡng mới .”
Lúc Tống Gia Thành cùng Đỗ Khanh vô cùng may mắn, nhà bọn họ đều chân chính quan tâm bọn họ, chờ bọn họ hết thảy sự tình, cũng đến mức sẽ bọn họ bằng ánh mắt khác thường.
Đỗ Khanh vội vàng phụ họa: “Anh đúng, chuyện chúng còn bàn kỹ.”
Tống Gia Thành đối diện cửa chính. Thấy gã sai vặt hầu hạ rửa mặt chuẩn bước , liền giơ tay ngăn Đỗ Khanh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-55-ve-lai-co-dai-3.html.]
Tống Gia Thành thấp giọng nhắc nhở: “Chuyện chúng lén thương lượng.”
Đỗ Khanh gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Lúc Tống Gia Thành rửa mặt, cô cũng về phòng thu xếp một chút.
Tống Hải bê một hộp cơm sáng đầy ắp .
Tống Gia Thành bàn, theo thói quen định chia một nửa cho Đỗ Khanh.
Thấy hành động của công tử nhà , Tống Hải vội vàng can: “Công tử, cần ạ. Đỗ cô nương mang bữa sáng riêng tới . Món ăn giống hệt của công tử, thiếu thứ gì.”
Đôi đũa trong tay Tống Gia Thành dừng một chút, cuối cùng vẫn từ bỏ ý định đưa bữa sáng cho Đỗ Khanh.
Đỗ Khanh ăn xong bữa sáng thịnh soạn, khỏi cảm động rớt nước mắt.
Bánh bao của Quốc công phủ ngon quá trời! Bánh hoa quế cũng tuyệt vời! Bánh hạt mè cũng đỉnh cao!
Tóm chỉ một câu thôi: Tất cả món ăn mặt cô! Đều! Rất! Ngon!
Vì những món ăn , cô nguyện ý thường xuyên theo Tống Gia Thành về cổ đại nghỉ dưỡng vài ngày, chỉ cần đầu bếp của Quốc công phủ sẵn lòng thật nhiều món ngon cho cô.
Tống Gia Thành đoán Đỗ Khanh ăn xong bữa sáng, để Tống Hải đây mời cô qua.
Nghe xong lời Tống Gia Thành , Đỗ Khanh thực sự tin tai : “Anh cái gì cơ? Vào Hoàng cung gặp chị gái á?”
Tống Hải ở bên cạnh còn sợ đủ kịch tính, vội vàng nhắc nhở: “Đỗ cô nương, cô nương gọi là Hoàng hậu nương nương.”
Mặc kệ đó là Hoàng hậu nương nương Quý phi nương nương, trong lòng Đỗ Khanh lúc chỉ còn sự hoảng loạn tột độ.
Đây thế giới hiện đại tự do bình đẳng, đây là cổ đại với hoàng quyền tối thượng!
Đỗ Khanh từng xem phim truyền hình, rõ trong hoàng cung quý nhân nhiều như trời, cô thực sự lo lắng chỉ cần lỡ lời một câu lôi ngoài c.h.é.m đầu. Mạng sống của cô chỉ một, mà lễ nghi cổ đại dốt đặc cán mai, cô thật sự chịu nổi loại áp lực thử thách .
---