So với các phu nhân khác trong kinh thành, Tần thị cảm thấy thực sự hạnh phúc. Bà nuôi con gái và con trai đều vô cùng xuất sắc, trượng phu kính trọng. Hậu viện do bà quản lý cũng quá nhiều thất gây phiền toái.
Phòng thất duy nhất cũng chính là nha của bà. Họ đều là thành thật, giữ bổn phận, từng ý định tranh giành sủng ái với bà. Trước chỉ một lòng nghĩ nuôi lớn con gái , hiện tại cũng chỉ nghĩ cách để con gái thể xuất giá vẻ vang.
Tần thị cũng bao giờ bạc đãi hai con họ, bà tìm cho thứ nữ một nhà chồng thuộc danh gia vọng tộc bậc nhất. Bà hề vì nàng con gái ruột mà khinh thường tùy ý an bài hôn sự của thứ nữ.
Hiện giờ thấy chuyện con trai cũng bắt đầu tin tức , Tần thị thực sự cảm thấy còn gì ưu sầu.
Khi Tống Gia Thành đến chuyện, Tống Quốc công mặt ở đó. Bởi , hiện tại ông vẫn lai lịch của Đỗ Khanh, chỉ mang vẻ mặt kỳ quái hỏi Tần thị: “Vị Đỗ cô nương rốt cuộc phận gì, trong tay thế mà nhiều thứ hiếm lạ kỳ quái như .”
Tống Quốc công nhiều năm ở địa vị cao, hề khách sáo mà , phần lớn đồ vật hiếm lạ của Khánh triều ông đều từng thấy qua. những món đồ độc đáo như đồng hồ quả lắc, ông cực kỳ xác định là hôm nay từng tồn tại ở Khánh triều. Các chư quốc xung quanh cũng hề . Trân bảo hiếm lạ đến mức , nếu các chư quốc sở hữu, chắc chắn sớm tin tức lan .
Nghe trượng phu hỏi điều , Tần thị đành cho tất cả hạ nhân bên ngoài lui . Chờ đến khi trong phòng chỉ còn hai , bà mới hạ giọng thuật lời buổi sáng con trai .
Tần thị xong, Tống Quốc công ngơ ngác ở đầu giường, hồi lâu vẫn thể hồn.
Nhiều năm cùng chung chăn gối, Tống Quốc công cực kỳ xác định thê tử đùa. Hơn nữa, chiếc đồng hồ quả lắc và các món đồ kỳ lạ đang trong tay thê tử càng khiến ông thể nảy sinh chút nghi ngờ nào.
Ông tự lẩm bẩm: “Thì là .”
“Không ngờ đời chuyện thể tưởng tượng như thế.”
“ đó, đây chính là tạo hóa của con trai chúng . Trời nó khó tìm nữ tử hợp ý ở Khánh triều, nên đưa Tiểu Hạ đến bên cạnh nó.”
Hai vợ chồng cứ như sóng vai dựa giường, khẽ khàng trò chuyện, một câu, đáp một lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-62-tran-bao-2.html.]
Nghe trượng phu lấy mất đồng hồ quả lắc của con trai, Tần thị lập tức tỏ vẻ đồng tình, bà liếc trượng phu một cái, giận dỗi : “Ngài mấy chục tuổi , còn tranh giành đồ với con trai?”
Tống Quốc công cũng chuyện quả thật đúng lắm, ông chút tự tin, chống chế : “Ta sai chuyện gì ? Không ư, chỉ mượn tới chơi hai ngày, chơi chán sẽ trả cho nó.”
“Ha hảa.” Cùng chung chăn gối nhiều năm như , Tần thị rõ tính nết trượng phu.
Nói chút khách khí, bà thể khẳng định, bảo bối của con trai mà rơi tay trượng phu, đòi cơ hồ là điều thể.
Cứ như mấy rương đồ cổ tranh chữ độc bản mà ông giấu trong thư phòng , một khi lọt tay ông, khác khó mà thấy .
Tần phu nhân đành trách nhẹ: “Ngài xem, vật yêu thích của con trai, dù ngài đoạt cũng đành, nhưng ít nhất cũng ban cho nó một chút lợi lộc chứ. Mấy bức họa trong thư phòng của ngài đấy, ngài tùy tiện chọn cho Nguyên Tư một hai cái, chẳng chuyện sẽ êm xuôi .”
Đồ vật Tống Quốc công cất giữ vô cùng phong phú. Mấy thế hệ Tống gia truyền thừa ít trân phẩm, tranh chữ danh gia. Bản ông, là thầy của thiên tử, đầu đám văn nhân, mấy năm nay cũng tích góp ít bảo bối.
Mấy thứ bình thường Tống Quốc công đều cất giữ vô cùng cẩn thận, ngay cả Tống Gia Thành cũng chỉ chọn lúc phụ ở thư phòng thì mới dám qua ngắm cho đỡ ghiền, tuyệt nhiên chạm .
Thật cũng Tống Quốc công keo kiệt, mà là bảo bối quý giá, đặc biệt là một đồ cổ lâu đời, bởi vì lúc đó sức sản xuất thấp, giấy Tuyên Thành, chỉ sử dụng lụa hoặc giấy bản mỏng manh, một khi cẩn thận sẽ hư hỏng. Ngay cả khi ông giám định và thưởng thức cũng hết sức thận trọng.
Suy nghĩ của Tống Quốc công thực đơn giản và trực tính.
Dù ông cũng chỉ duy nhất một đứa con trai là Tống Gia Thành, về hết thảy tài sản đều để cho . Hiện tại, mấy thứ chẳng qua cũng chỉ để ông tạm thời bảo quản hộ mà thôi.
hiện tại Tống Quốc công mới từ chỗ con trai ‘mượn’ một bảo bối hiếm lạ trở về, vốn dĩ trong lòng chút áy náy. Bởi , lúc thê tử , trong lòng ông cũng mâu thuẫn như nữa.
---