Tống Gia Thành nhớ những chi tiết bên trong. Tuy Tống Mẫn Lan và bệ hạ nhận tin báo và kịp thời đuổi tới ngăn cản hành vi của Phùng Thái hậu, nhưng lúc Tống Gia Thành vẫn còn quá nhỏ tuổi.
Đầu tiên là chấn động tinh thần quá lớn như , ép uống ít t.h.u.ố.c bí truyền trong cung, khiến cả thể lẫn tinh thần đều ảnh hưởng nghiêm trọng.
Mặc dù cơ thể ngự y chữa khỏi, nhưng tâm lý thì thể nào hồi phục. Cuối cùng, nó phát triển thành chứng bệnh: chỉ cần nữ tử tới gần, trong đầu Tống Gia Thành sẽ lập tức ngừng nghĩ đến cơ thể trần trụi và những lời lẽ thô tục của Phùng Thái hậu lúc đó.
Mỗi khi nghĩ đến điều đó, trong lòng Tống Gia Thành nhịn cảm thấy buồn nôn. Anh như , tự nhiên cách nào cùng chung chăn gối với nữ tử.
Nghe Tống Gia Thành kể xong, Đỗ Khanh vô cùng đau xót. Cô bao giờ nghĩ trải qua loại chuyện kinh hoàng như thế.
Trước những ký ức đau thương , lời an ủi đều trở nên yếu ớt. Đỗ Khanh dịch chuyển cả ngoài chăn.
Tống Gia Thành rõ cô gì, chỉ cố gắng kiềm chế nắm chặt tay, trong lòng thấp thỏm vô cùng —— khi chuyện , Đỗ Khanh sẽ ghét bỏ chứ?
Đỗ Khanh vươn tay, mò mẫm trong bóng đêm, nắm chặt lấy tay Tống Gia Thành. Lúc cô mới phát hiện, bàn tay giấu trong chăn bông — đang run lên bần bật!
Đỗ Khanh vươn cánh tay còn , nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay , dịu dàng an ủi: “Không , chuyện đều qua .”
Nếu thể, Tống Gia Thành thật sự bộc lộ cảm xúc yếu đuối mặt Đỗ Khanh. Anh là một đàn ông tâm tư với cô, một lòng chỉ thể hiện sự vững vàng và trọng của bản , nhất là thể khiến cô cảm thấy là một đàn ông đáng tin cậy.
Tống Gia Thành lo sợ bất an nghĩ: Hiện tại trông như thế , chắc chắn sẽ khiến cô cảm thấy đáng tin cậy.
Kỳ thật, nếu Tống Gia Thành ở hiện đại một thời gian, sẽ rằng con gái thường một loại bản năng mạnh mẽ.
Hành động lúc của ngay lập tức khơi dậy bản năng che chở của Đỗ Khanh.
Đỗ Khanh vội vàng an ủi Tống Gia Thành, đồng thời trong lòng cũng bắt đầu cân nhắc.
Tình trạng của Tống Gia Thành rõ ràng là biểu hiện của rối loạn căng thẳng chấn thương (PTSD). Hơn nữa nó quá nghiêm trọng, ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường của , gần như thể tự lành .
Nếu khả năng dù chỉ một chút, cũng sẽ chìm đắm trong bóng ma nhiều năm như .
Chờ bọn họ trở hiện đại, cô lẽ thể dẫn gặp bác sĩ tâm lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-69-chuyen-cu-4.html.]
Biết sẽ tìm cách giải thoát khỏi ký ức đen tối .
Dù trong lòng Tống Gia Thành cực kỳ thừa nhận, nhưng khi Đỗ Khanh nắm tay, thực sự cảm thấy vô cùng an tâm.
Loại cảm giác an tâm , sẽ tự chủ sa .
Trong bóng đêm, Tống Gia Thành khẽ cúi đầu. Đỗ Khanh chỉ thấy tiếng tóc cọ xát nhẹ lớp vải. Cô còn kịp mở miệng hỏi han, ngay trong khoảnh khắc đó, khuôn mặt áp lên mu bàn tay cô, khẽ cọ vài cái.
Sự tiếp xúc đột ngột khiến Đỗ Khanh cảm thấy một dòng điện chạy dọc sống lưng, cảm giác kích thích đó cô nổi da gà.
Không khí trong phòng đột ngột trở nên mờ ám, ái .
Hai vẫn duy trì tư thế đó, một ai lên tiếng.
Tống Gia Thành mất kiểm soát quá lâu. Sau khi cúi xuống cọ vài cái, lập tức trở tư thế ban đầu.
Lúc Đỗ Khanh rút tay , Tống Gia Thành vội giành sự chủ động, biến thành nắm lấy tay cô.
Hiện tại đầu óc Đỗ Khanh là một mảnh hỗn loạn, đ.á.n.h mất khả năng suy nghĩ.
Cô hé miệng chuyện, nhưng cuối cùng nghĩ đến chuyện của Tống Gia Thành , đành yên lặng nuốt lời xuống.
Đỗ Khanh chớp mắt, hiểu nổi vì rõ ràng cô chỉ an ủi bạn nhỏ một chút, mà tình huống nhanh chóng biến thành ái như .
Cứ ngỡ sẽ khó giấc ngủ, nhưng mặc kệ là Đỗ Khanh Tống Gia Thành, trong bóng đêm đều chậm rãi thả lỏng cơ thể của , bất tri bất giác chìm giấc ngủ sâu.
Mà hai vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y , dù trong lúc ngủ mơ, vẫn từng tách rời.
Đỗ Khanh tỉnh dậy, là buổi sáng ngày hôm . Cô đầu Tống Gia Thành vẫn còn đang ngủ say bên cạnh, chậm rãi rút tay .
Khi rụt cánh tay tê cứng , Đỗ Khanh dám phát tiếng động nào, sợ đ.á.n.h thức bên cạnh. Nếu Tống Gia Thành tỉnh dậy lúc , chắc chắn cả hai sẽ vô cùng hổ.
Thoát thành công, Đỗ Khanh nhẹ nhàng bò xuống cuối giường, lén lút ngoài để chuẩn bữa sáng.