Chuyện giường gỗ và sương trắng, Đỗ Khanh cùng Tống Gia Thành tạm thời tìm đáp án.
Lần họ quyết định ở thế giới hiện đại một thời gian.
Đặc biệt là Đỗ Khanh nghĩ đằng nào cũng sắp cuối tuần , chi bằng cứ về thẳng thành phố Vân , đó mới tính chuyện cổ đại.
Đỗ Khanh đặt mua mạng ba chiếc đồng hồ quả lắc cho Tống Gia Thành.
Tống Gia Thành tự chọn lựa đồng hồ, kiểu dáng khác biệt mấy so với chiếc mà Tống Quốc công mang , chỉ vài chi tiết đổi.
Ngoài đồng hồ quả lắc, Đỗ Khanh còn đặt mua nhiều đồ lót.
Cô mua ít băng vệ sinh, khăn giấy cũng như các vật dụng hàng ngày dùng một .
Đương nhiên, mấy thứ cũng chỉ chuẩn cho một Đỗ Khanh.
Thời cổ đại giấy vệ sinh mềm mại, cũng như các vật dụng vệ sinh sạch sẽ dành cho phụ nữ.
Tuy rằng chợ bán giấy bản, nhưng giấy bản thô ráp, nhà giàu cũng chướng mắt, nhà nghèo dùng nổi.
Đến Quốc công phủ xa hoa cũng dùng lụa tơ tằm cho giấy vệ sinh.
Những mảnh lụa trắng mềm mại, mượt mà, chỉ cần thêu thêm hai mũi kim là thành khăn tay tơ tằm thượng đẳng.
Dùng để chùi mông... Đỗ Khanh thấy quá lãng phí.
Cũng may phía trong ba lô sẵn một bao giấy vệ sinh, bằng cô cũng sẽ dằn vặt bản mà dùng lụa chùi mông.
Sinh hoạt ở cổ đại, giấy vệ sinh tuyệt đối là thứ tối cần thiết.
Nếu gian giường gỗ hữu hạn, Đỗ Khanh thật sự dọn mười mấy thùng giấy vệ sinh qua trong một , trực tiếp nhận thầu cung cấp giấy vệ sinh cho cả Quốc công phủ.
Qua một năm, lượng tơ lụa tiết kiệm chừng thể may vài món quần áo đắt tiền.
Đồ lót cùng băng vệ sinh, Đỗ Khanh chỉ chuẩn một phần cho riêng , mà còn tiện tay mua kha khá cho Tần thị và Tống Mẫn Lan.
Tuy rằng hiện tại tình cảm của cô và Tống Gia Thành còn đang trong giai đoạn mập mờ, nhưng thể hiện sự quan tâm đến nhà một chút cũng là lẽ thường tình.
Đỗ Khanh mua nhiều bộ đồ lót. Kích cỡ của Tần thị cô thể áng chừng đại khái, nhưng đối với hai cô chị của Tống Gia Thành thì cô chỉ thể chọn bừa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-72-gap-mat.html.]
Để cho chắc chắn, mỗi kích cỡ Đỗ Khanh đều mua mấy bộ.
Ngoài những thứ lặt vặt dùng hàng ngày , Đỗ Khanh còn sắm thêm một chiếc điện thoại di động, sim và laptop cho Tống Gia Thành.
Loay hoay một hồi, cô tiêu gần hết hai mươi vạn tiền kiếm từ bán vàng .
Đỗ Khanh mỗi tháng còn trả một khoản tiền trả góp mua nhà, mấy năm cô tiết kiệm là bao. Số tiền trong thẻ ngân hàng cũng chỉ mới chạm mốc sáu chữ cách đây hai tháng.
Nếu họ còn mua sắm nhiều như hôm nay nữa, e rằng chỉ cách bán thêm một thỏi kim nguyên bảo.
Mấy thứ Đỗ Khanh đặt mua, cô trực tiếp điền địa chỉ nhà cha .
Chờ mấy ngày nữa bọn họ về thành phố Vân, nếu mấy thứ gửi về quê, lúc còn tốn tiền thuê công ty vận chuyển. Gửi thẳng về thành phố Vân thể tiết kiệm kha khá công sức.
Đỗ Khanh nhắn Cam Mạn Mai giúp nhận hàng, nhưng báo tình hình.
Cho nên Cam Mạn Mai cứ nghĩ chỉ một vài kiện hàng nhỏ, nên khi tan tầm bà tiện đường ghé qua phòng bảo vệ lấy.
mà khi bà thấy núi hàng chuyển phát nhanh chất đống phòng an ninh, quả thực tin mắt .
Đỗ Hùng Hoa bình tĩnh hơn vợ một chút, vẫn còn đủ sáng suốt để mặt tìm bảo vệ xác minh tình hình.
bảo vệ hết sức khẳng định tất cả chỗ đều là đồ của Đỗ Khanh.
Đỗ Hùng Hoa từ bỏ ý định tiến lên lượt kiểm tra đối chiếu tên từng đơn hàng, xác nhận tất cả chỗ thật sự là của con gái Đỗ Khanh.
Trên đó đều ghi rõ địa chỉ, tên và điện thoại, ông thể tin.
Vốn dĩ Cam Mạn Mai còn ôm chút hy vọng mong manh, cảm thấy lẽ là trùng tên.
Con gái bà, bà .
Ngay từ nhỏ, Đỗ Khanh kiểu thích tiêu xài hoang phí. Tuy cô cũng như bao cô gái khác, mê mẩn trang sức và những món đồ lấp lánh, nhưng cô từng mù quáng chạy theo thương hiệu. Cô luôn mua sắm dựa năng lực tài chính, bao giờ vung tay quá trán.
vẻ mặt của chồng bà lên tất cả. Cam Mạn Mai thấy đống hàng hóa chuyển phát nhanh chất đống mặt, cảm thấy huyệt thái dương ngừng giật. Bà hít một thật sâu, rút điện thoại gọi ngay cho Đỗ Khanh. Bà rõ hôm nay, rốt cuộc cô con gái đang bày trò gì.
Đỗ Khanh nhận thông báo đơn hàng giao thành công, trong lòng cũng đoán rằng Cam Mạn Mai sẽ gọi điện thoại tới truy vấn .