Chồng Ta Xuyên Từ Cổ Đại Đến - Chương 96: - Suối nước nóng

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:45:30
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đỗ Khanh vội vàng lắc đầu. Không , Tống Gia Thành loại như .

 

Đỗ Khanh khó hiểu hỏi: “Ngâm suối nước nóng ạ?”

 

, yêu đương hẹn hò ? Khánh triều nhiều trò tiêu khiển. Những nơi cảnh thì quá xa, xe ngựa mất cả ngày trời mới tới. Trong kinh thành đúng là vài ngôi chùa cổ, nhưng đoán nàng sẽ hứng thú.”

 

Phần lớn hiện đại đều tin quỷ thần, mà Đỗ Khanh là một theo chủ nghĩa vô thần chính hiệu.

 

“Quốc công phủ ở ngoại ô Kinh Thành một trang viên, tuy rằng lớn, nhưng sở hữu hai suối nước nóng. Mặc dù mùa đông là thời điểm ngâm suối thích hợp nhất, nhưng mùa hè bể tắm nóng, ngâm một hồi cho hết mồ hôi, cũng sẽ cảm thấy khoan khoái và sảng khoái hơn nhiều.”

 

Nghe Tống Gia Thành giải thích xong, Đỗ Khanh nhất thời cạn lời.

 

Không sai! Từ đến nay cô vẫn Tống Gia Thành giàu .

 

thì còn đang giữ tác phẩm gốc của Ngô Đạo Tử trong tay.

 

Ở thời hiện đại, Đỗ Khanh tìm hiểu kỹ càng, những tác phẩm của danh họa Ngô Đạo Tử chỉ còn các bức chép do hậu nhân vẽ . Nguyên nhân chủ yếu là do lúc bấy giờ, tranh họa chỉ dùng giấy bản, thể để lâu, thêm đó, triều đại đổi liên tục, chiến hỏa triền miên cũng là một yếu tố lớn.

 

Trên thực tế, nhiều tác phẩm của các danh họa cổ đại biến mất trong dòng sông dài lịch sử. Những tác phẩm còn đại đa đều là do hậu nhân mô phỏng.

 

mà, những bức tranh chữ như Tử Thiên Vương Đồ, trong thư phòng của Tống Quốc công, vẫn còn cất chứa nhiều!

 

Đỗ Khanh dám tưởng tượng, nếu mang mấy thứ tới thời hiện đại, chúng sẽ giá trị liên thành đến mức nào.

 

Thế nhưng hiện tại Tống Gia Thành cho cô , nhà chỉ nhiều tranh chữ, mà còn cả suối nước nóng riêng?

 

Chính là suối nước nóng đó! Ở hiện đại, cô còn cơ hội ngâm trong một cái suối riêng tư nào như thế .

 

Tuy rằng suối nước nóng hề hiếm lạ, ở hiện đại chỉ tốn vài chục, vài trăm đồng cũng thể ngâm suối nước nóng công cộng, nhưng cái giống !

 

Đây là của riêng nhà . Thích ngâm lúc nào thì ngâm, chỉ những cận trong nhà mới thể sử dụng, cũng cần chen chúc với những khác. Chỉ cần đến đây thôi — Đỗ Khanh thể nào bình tĩnh .

 

Đỗ Khanh hưng phấn hỏi: “Đi, ! Ngày mai chúng luôn nhé?”

 

cô bỗng sực nhớ : “ em mang áo tắm tới.”

 

Tống Gia Thành đương nhiên áo tắm là gì. Lúc , Đỗ Khanh , trong đầu khỏi hiện lên hình ảnh của chiếc áo tắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-96-suoi-nuoc-nong.html.]

 

Chỉ một ít vải dệt mỏng manh như , trừ bỏ những bộ phận trọng yếu, da thịt những chỗ khác đều phơi bày ngoài...

 

Trời mới lúc Tống Gia Thành ôm di động xem phim, thấy mặc áo tắm xuất hiện, thiếu chút nữa sợ tới mức vứt điện thoại ngoài ban công thứ hai.

 

Tống Gia Thành vội vàng : “Không cần mặc áo tắm. Cứ mặc y phục đơn giản là . Chúng mỗi ngâm một bể tắm riêng biệt, ở giữa vách tường che chắn.”

 

Anh thầm thấy may mắn: Cũng may Đỗ Khanh mang thứ đồ theo, bằng chỉ cần tưởng tượng cô mặc như ngâm nước nóng, cách một vách ngăn, thì ở bên sẽ chịu dày vò đến mức nào.

 

Đỗ Khanh là một hiện đại, hiểu những suy nghĩ quá đỗi cổ hủ của Tống Gia Thành, cho nên cô tài nào hiểu tại khi xong câu đó, khuôn mặt đỏ bừng lên.

 

Đỗ Khanh đầy nghi hoặc nghĩ: Rõ ràng cũng cái gì quá đáng? Sao đỏ mặt?

 

Nhìn thấy vành tai Tống Gia Thành đỏ đến mức sắp chảy máu, Đỗ Khanh lo lắng hỏi: “Anh chứ? Anh xem, mặt đỏ quá trời luôn.”

 

Mạch m.á.u sung huyết quá độ, khả năng sẽ bạo liệt mất.

 

Tống Gia Thành giơ tay xoa xoa lỗ tai, giả vờ trấn tĩnh : “Khô... việc gì, ? Anh thể , chuyện gì chứ.”

 

Anh khẩn trương đến mức rõ lời, khiến Đỗ Khanh căn bản thể tin tưởng lời .

 

Cô miễn cưỡng chấp nhận: “Vậy , việc gì thì . Anh việc gì thì em về đây, em về chuẩn hành lý cho ngày mai.”

 

Tống Gia Thành liền hoảng loạn lên: “Anh, đưa em về.”

 

Đỗ Khanh rốt cuộc nhịn , bật thành tiếng. Cô chỉ cánh cửa phòng cách đó xa, lắc lắc đầu :

 

“Không cần tiễn, chỉ vài bước chân thôi mà. Ngày mai gặp nhé.”

 

Trước khi xoay rời , Đỗ Khanh còn quên nhắc nhở: “Mặt thật sự quá đỏ đó, đợi lát nữa nhớ dùng nước lạnh hạ nhiệt độ hẵng ngủ.”

 

Nói xong những lời , Đỗ Khanh sợ Tống Gia Thành hổ, vội vàng bước nhanh rời khỏi phòng .

 

Thẳng đến khi còn thấy bóng dáng của Đỗ Khanh, Tống Gia Thành mới giơ tay chạm lên mặt .

 

Nhiệt độ quả thật nóng. Tống Gia Thành khỏi lắc đầu, thầm hận bản thật sự cố gắng, thiếu chút nữa trò mặt Tiểu Hạ ngay ngày đầu tiên xác định quan hệ.

 

---

Loading...