Mặc dù lẩm bẩm là thế, Tống Hải vẫn nhanh chóng theo lời Tống Gia Thành, mang ngọc bội tới, đeo chỗ nhỏ đai lưng cho .
Tống Gia Thành gương xoay hai vòng, xác định thứ hảo, mới bảo Tống Hải ngoài chuẩn xe ngựa.
Tống Hải lời rời , vội vàng gọi một tiểu đồng đang tưới nước quét sân đến, dặn ghé qua phòng bếp chuẩn một hộp điểm tâm cho hai vị chủ tử ăn dọc đường đến thôn trang.
Thôn trang suối nước nóng là nơi các chủ tử Quốc Công phủ thường xuyên ghé thăm nhất. Hằng năm, Tống Quốc công sẽ cùng nhà tới đây ngâm suối nước nóng hai .
Những thôn trang khác danh nghĩa Quốc Công phủ đều khá xa, gì đặc biệt, các chủ tử trong phủ khi cả mười mấy năm cũng ghé thăm nào. Hằng năm, quản gia Quốc Công phủ chỉ cần chạy tới những thôn trang đó một để thu địa tô.
Đương nhiên, mỗi thôn trang đều một hộ gọi là trang đầu. Họ vốn là hầu từ Quốc Công phủ phái tới, sống tại thôn trang, công việc chính là phối hợp và quản lý các tá điền. Nếu trong thôn trang việc gấp, nhóm trang đầu sẽ đến phủ tìm quản gia để giải quyết.
Trang đầu tận tâm, đích bắt những loài cá quý trong sông, hoặc nhặt hái sản vật tươi ngon núi, đều thừa dịp vật phẩm còn mới mẻ mà đưa tới Phủ.
Đương nhiên, trong Phủ cũng lấy công, thường sẽ ban cho một khoản tiền thưởng.
Nếu những thứ nấu lên mang hương vị đặc biệt thơm ngon, chủ tử khen ngợi, còn sẽ ban thưởng hậu hĩnh hơn nữa.
Hôm nay Tống Gia Thành tới thôn trang suối nước nóng, vốn là thôn trang sung túc nhất của Quốc công phủ.
Bởi nơi các chủ tử trong phủ coi trọng, ban thưởng cũng nhiều, nên từ trang đầu tới tá điền trong thôn, cuộc sống cũng sung túc hơn các thôn trang khác nhiều.
Bất quá, đó chỉ là lời nhận định của Tống Hải. Khi xe ngựa tới thôn trang, Đỗ Khanh cảnh tượng cổ đại mắt, nhất thời ngây nên bày tỏ thế nào.
Trên đường, Đỗ Khanh Tống Hải giới thiệu qua. Hắn hôm nay họ sẽ đến thôn trang suối nước nóng, nơi giàu nhất trong các thôn trang của Quốc công phủ, bộ thôn trang sở hữu hơn hai trăm mẫu ruộng đồng cùng nửa tòa sơn lĩnh.
Hiện tại thôn trang tổng cộng hơn hai mươi hộ dân, thường nhật sống nhờ việc thuê hơn hai trăm mẫu điền địa .
Tống Quốc công nhân từ, ruộng đất của Quốc công phủ cho thuê cũng chỉ thu ba phần địa tô của các tá điền, thấp hơn một phần so với giá thị trường hiện nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-ta-xuyen-tu-co-dai-den/chuong-98-suoi-nuoc-nong-3.html.]
Mặc dù Thánh Tôn Đế minh, đưa giống khoai lang, ngô, khoai tây, đậu phộng – những giống cây cao sản, giá trị thu hoạch cao – về triều, cơ hồ giải quyết vấn đề lương thực của bách tính Khánh triều.
Song, hơn nửa đất đai của Khánh triều đều trong tay các thế gia, hoàng tộc và phú thương.
Huống hồ, nhờ lương thực cao sản, Khánh triều tồn tại hơn hai trăm năm, khiến dân cư trong nước càng ngày càng gia tăng. Người đông đất chật.
Điều cũng dẫn tới việc thổ địa Khánh triều trở nên đặc biệt quý giá. Ruộng cạn tầm thường nhất cũng bảy, tám lượng bạc một mẫu, điền địa hơn một chút còn thể bán tới mười mấy, hai mươi lượng bạc.
Đại bộ phận dân chúng Khánh triều đều chỉ thể thuê ruộng đất của quý nhân để mưu sinh.
Ở bất luận triều đại nào, sự chênh lệch giàu nghèo cũng là một tai họa nghiêm trọng, đặc biệt như tại Khánh triều. Giống như các tá điền trong thôn trang , một nhà vất vả lao động cả đời, cũng thể mua nổi mười mẫu ruộng đất, vĩnh viễn thể giải quyết vấn đề sinh kế cho cả gia đình.
Theo đ.á.n.h giá của Đỗ Khanh, thôn trang suối nước nóng thoạt chẳng thể gọi là giàu . Trong bộ thôn trang, chỉ duy nhất một tòa nhà là trông còn tươm tất.
Không cần cũng , đây chính là nơi tu sửa nhất trong thôn, là nơi nghỉ chân cho các quý nhân mỗi khi tới đây du ngoạn.
Phòng ốc xây theo quy cách năm gian, mái nhà lợp ngói. Nội thất trang trí cũng tươm tất, xà nhà còn bức họa thanh bích, cửa lớn bằng gỗ quý.
Đối lập với biệt uyển khí phái , chính là những căn nhà đá, nhà lợp cỏ tranh của trang đầu và các tá điền.
Các tá điền trong thôn thể xác định quý nhân sẽ cho họ thuê ruộng đất trong bao lâu, bởi họ chẳng dám bỏ nhiều tiền của để tu sửa phòng ốc.
Tá điền như họ vốn sự định lâu dài, năm nay cày cấy ruộng đất , sang năm chẳng may điều , khi tới thôn trang khác mà trồng trọt.
Nhà ở là vật c.h.ế.t, một khi xây dựng kiên cố sẽ thể mang theo. Khi chuyển sẽ mất hết, vì các tá điền đều hao tổn tiền , chỉ xây hai gian nhà tranh đơn sơ, cả nhà chắp vá sống ở bên trong.
Năm , bệnh viện điều động tham gia chương trình khám bệnh miễn phí tại vùng núi hẻo lánh. Ta vốn cho rằng những gặp ở vùng núi đó là cùng cực nghèo khổ .
Ta vẫn còn nhớ rõ, đầu tiên tới nhà thôn dân hỏi thăm, tâm đều chấn động mạnh.
---