Nhìn theo bóng dáng dần xa của hai , cô cố gắng kiên nhẫn chờ đợi nhưng cuối cùng vẫn đợi đến mười hai giờ, cô mở WeChat lên gửi tin nhắn cho Lương Tây Kinh.
Thi Hảo: [Anh vây?]
Lương Tây Kinh bước thang máy, tin nhắn Thi Hảo gửi đến, vẫn giữ vẻ mặt tự nhiên, nhắn tin trả lời: [Anh đến thành phố Bình, trưa mai sẽ về.]
Thi Hảo vốn hỏi tình hình đấu thầu tệ lắm nhưng nếu hỏi như thế thành thừa thãi, rõ mà còn cố hỏi.
Cô ngẫm nghĩ chốc lát chỉ dặn dò: [Vậy khi nào tới báo cho em đấy.]
Lương Tây Kinh mỉm : [Được, em đừng lo lắng, về nhanh thôi.]
Thi Hảo: [Vâng.]
Thi Hảo đặt di động xuống, cô cố gắng hết sức gạt chuyện đấu thầu khỏi đầu.
Thế nhưng con luôn tồn tại tâm lý nổi loạn mạnh mẽ, càng ép bản suy nghĩ đến điều gì đó thì càng khống chế mà nghĩ đến.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Thi Hảo bất đắc dĩ thở dài.
Cô buồn phiền cầm di động lên, gửi cho Ôn Ỷ một biểu tượng cảm xúc.
Ôn Ỷ: [Tớ đang nhắn tin cho luôn .]
Thi Hảo: [Gì cơ?]
Ôn Ỷ: [Chẳng là bản thảo duyệt , hôm nay thể tan đúng giờ. Tối nay chúng ăn bù bữa tối thứ bảy .]
Thi Hảo vốn định từ chối cô nhưng cô nghĩ nghĩ , cuối cùng vẫn đồng ý.
Lương Tây Kinh ở công ty, cô cũng cần tăng ca, vì việc một về nhà nghĩ ngợi lung tung, chi bằng tụ tập với Ôn Ỷ.
Sau khi hẹn thời gian và địa điểm xong, Thi Hảo buộc tập trung những công việc đang dang dở.
Dần dần cô cũng thể tạm thời quên chuyện Lương Tây Kinh đến thành phố Bình.
Hai giờ chiều, Thi Hảo nhận tin nhắn Lương Tây Kinh gửi đến.
Cô soạn một tin nhắn dài lê thê, an ủi nhưng cuối cùng xóa bớt. Dù vẫn kết quả cuối cùng, chắc công ty thất bại, cô thể trợ lực cho khí thế của khác mà tự giảm uy phong của chính .
Nghĩ như , Thi Hảo trả lời : [Em ăn bánh ngọt ở thành phố Bình.]
Đọc tin nhắn trả lời của Thi Hảo, khóe môi của Lương Tây Kinh bất giác cong lên thành một nụ , híp mắt nhắn cho cô: [Được.]
Dương Cao Phi mới liên lạc xong với tài xế, đầu báo vị trí chính xác của tài xế với Lương Tây Kinh thì chợt bắt gặp nụ dịu dàng khuôn mặt .
Anh ngừng một lát, tạm thời nuốt những lời định .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-107.html.]
Để ý thấy hành động của , Lương Tây Kinh cất di động : “Tài xế tới ?”
Dương Cao Phi chỉ tay ngoài: “Ở cổng năm ạ.”
Hai về phía cổng năm, thuận lợi lên xe.
Ngồi xe, Lương Tây Kinh hỏi: “Tiệm bánh ngọt nào ở thành phố Bình chính thống nhất?”
Trước Thi Hảo bao giờ đòi hỏi Lương Tây Kinh mang đặc sản về mà cũng ăn mấy thứ ngọt ngấy .
Anh lý do vì Thi Hảo bảo rằng cô thích ăn bánh ngọt. Chẳng qua cô chỉ đừng cảm thấy quá căng thẳng nên tìm đại một cái cớ mà thôi nhưng cho dù chỉ là lấy cớ, Lương Tây Kinh cũng sẽ thỏa mãn cô.
Dương Cao Phi sửng sốt trả lời một cách phỏng đoán: “Hình như thư ký Thi thích ăn bánh hải đường của “Tiệm bánh Tứ Nguyệt” thì .”
Dương Cao Phi từng công tác với Thi Hảo nhiều nên hiểu sơ sơ về sở thích của cô.
Nghe thấy Dương Cao Phi trả lời như , Lương Tây Kinh cũng cảm thấy bất ngờ lắm.
Ngoài Thi Hảo , tín nhiệm nhất chính là Dương Cao Phi. Anh hề bất ngờ bởi mối quan hệ giữa và Thi Hảo.
Lương Tây Kinh hắng giọng, dặn dò : “Tối nay gửi địa chỉ qua di động cho .”
Dương Cao Phi âm thầm ghi nhớ: “Vâng.”
-
Lương Tây Kinh ở công ty, các đồng nghiệp khác thuộc phòng trợ lý tổng giám đốc đều tan đúng sáu giờ.
Thi Hảo cũng ngoại lệ.
Ra khỏi công ty, cô đến địa điểm hẹn với Ôn Ỷ.
Vẫn là trung tâm thương mại .
Lúc Thi Hảo đến, Ôn Ỷ vẫn mặt.
Cô đang tính tìm một chỗ chờ cô thì điện thoại rung lên, là môi giới bất động sản tuần cô liên lạc gửi tin nhắn phản hồi, đó rằng vài căn nhà khá tại mấy khu dân cư cô ý đang rao bán.
Người môi giới chỉnh sửa một tài liệu liên quan đến mấy căn nhà gửi cho cô, hỏi cô lúc nào mới thời gian rảnh để xem.
Thi Hảo nhấp mở tài liệu do môi giới gửi đến.
Vừa lúc thấy Ôn Ỷ về phía .
“Cậu xem gì mà tập trung thế?” Cô nghiêng đầu đến mặt Thi Hảo.
Thi Hảo đưa luôn điện thoại cho cô : “Người môi giới bất động sản hỏi tớ lúc nào mới tiện xem nhà.”