Ôn Ỷ lướt qua ảnh chụp mấy căn nhà một lượt, nhướng mày: “Có vẻ đấy, thứ bảy tớ cùng nhé?”
“Thứ bảy thì .” Thi Hảo với cô : “Thứ bảy tớ còn đến trại trẻ mồ côi với chủ tịch nữa.”
Ôn Ỷ ngẩn , kinh ngạc hỏi: “Sao bỗng nhiên chủ tịch Lương đến trại trẻ mồ côi?”
Thi Hảo cũng vì Lương Hanh đề nghị đến trại trẻ mồ côi, cô lắc lắc đầu: “Tớ cũng rõ lắm.”
Dứt lời, cô về phía Ôn Ỷ, hoang mang: “Cậu xem, chủ tịch…"
Cô còn xong Ôn Ỷ ngắt lời: “Không , đừng lo bò trắng răng, nghĩ ngợi lung tung nữa.”
Thi Hảo mím chặt môi, tựa vai cô : “Ôn Ỷ.”
Ôn Ỷ lườm cô: “Nói.”
Thi Hảo nhẹ giọng : “Không vì gần đây tớ cứ dự cảm lắm.”
“...”
Nghe cô như , Ôn Ỷ gần như ngay lập tức hiểu “dự cảm” mà cô là ám chỉ điều gì.
Cô im lặng, nên an ủi cô .
Sau khi im lặng một lúc, Ôn Ỷ vươn tay về phía Thi Hảo, ôm chầm lấy cô an ủi: “Cậu đừng nghĩ nhiều nữa mà, chừng dự cảm đó chỉ là ảo giác của mà thôi.”
Nhìn dáng vẻ căng thẳng lo lắng của Ôn Ỷ, Thi Hảo cũng khiến cô cảm thấy buồn phiền trong buổi hẹn ăn tối của hai .
Cô cong môi : “Cậu cũng lý, cần nghĩ ngợi nhiều như .”
Ôn Ỷ gật đầu thật mạnh: “Thứ bảy đến trại trẻ mồ côi với chủ tịch, thế lúc nào mới thời gian xem nhà?”
Thi Hảo cũng đang suy nghĩ về vấn đề .
Cô cân nhắc trong nháy mắt Ôn Ỷ: “Hay để tớ hỏi thử xem tối nay môi giới hẹn với khách hàng nào khác ? Nếu thì tối nay chúng cứ xem , đợi cuối tuần nào đó thời gian thì xem ban ngày nữa nhé?”
Từ khi ý định mua nhà, Thi Hảo tìm nhiều bài về quy trình xem nhà và những việc cần lưu ý.
Trước khi quyết định mua một căn nhà, cần xem nhà đủ ba buổi sáng, buổi trưa và buổi tối. Xem buổi sáng mới ánh sáng còn buổi tối chủ yếu kiểm tra tình hình tiếng động xung quanh. Tóm “Tam cố mao lư*” mới thể tương đối chắc chắn.
* Tam cố mao lư: ba đến mời, mời với tấm lòng chân thành (Lưu Bị đích ba đến lều cỏ của Gia Cát Lượng để mời bằng Gia Cát Lượng giúp, thứ ba mới gặp). Ý ở đây xem xét kỹ lưỡng ba .
Hai mắt Ôn Ỷ sáng lên: “Vậy mau hỏi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chong-toi-la-ke-thu/chuong-108.html.]
“... Được.”
Sau khi thống nhất thời gian với môi giới, hai ăn qua loa bữa tối ở một nơi gần đó thẳng đến khu dân cư để gặp mặt.
-
Bên .
Lương Tây Kinh bảo tài xế dừng xe gần trụ sở công ty đấu thầu yên trong xe. Anh trực tiếp đến hiện trường buổi đấu thầu, tạo áp lực cho cấp .
Lúc xuống xe hút thuốc, Lương Tây Kinh nhận cuộc gọi của Tiền Nhạc.
“Tổng giám đốc Lương.” Giọng điệu của Tiền Nhạc điềm đạm: “Cậu đến thành phố Bình ?”
Lương Tây Kinh tựa xe, bình tĩnh trả lời: “Tin tức của tổng giám đốc Tiền nhanh nhạy thật đấy.”
Tiền Nhạc ậm ừ qua loa chủ động hỏi: “Không tối nay tổng giám đốc Lương thời gian rảnh ? Tối nay tham dự một bữa tiệc, mời tổng giám đốc Lương cùng .”
Lương Tây Kinh rõ ý đồ của Tiền Nhạc.
Anh ngước mắt tòa nhà cao tầng sừng sững cách đó xa, nhếch khóe môi: “Nếu tổng giám đốc Tiền lòng như , đây cũng lý do gì để từ chối cả.”
Không bao lâu khi cúp điện thoại, nhân viên tham gia đấu thầu cũng .
Nhìn thấy Lương Tây Kinh xuất hiện, vị giám đốc đó bất ngờ: “Tổng giám đốc Lương.”
Lương Tây Kinh ừm một tiếng hỏi: “Kết quả của vòng đấu thầu thứ hai ?”
Lần đấu thầu tổng cộng ba vòng, vòng thứ ba sẽ diễn sáng mai.
Giám đốc báo cáo: “Số phiếu của công ty chúng đang ngang bằng với một công ty bản địa của thành phố Bình.”
Lương Tây Kinh hiểu rõ tình hình, vỗ vỗ vai đó: “Anh vất vả , cứ về nghỉ ngơi .”
Giám đốc thấy vẻ mặt Lương Tây Kinh vẫn bình tĩnh, trong thoáng chốc phỏng đoán suy nghĩ của nên về phía Dương Cao Phi. Dương Cao Phi lắc lắc đầu với .
Đoàn ngược về khách sạn.
Sau khi kiểm tra xong một lượt tài liệu Dương Cao Phi chỉnh lý , Lương Tây Kinh xem đồng hồ: “Sắp xếp xong xuôi ?”
Dương Cao Phi gật đầu.
Địa điểm bữa tiệc cách khách sạn Lương Tây Kinh ở xa.
Trên đường từ khách sạn đến địa điểm tổ chức bữa tiệc, Lương Tây Kinh vốn định gọi điện thoại trò chuyện với Thi Hảo nhưng sợ cô nghĩ nhiều, lo lắng cho tình hình của ở bên . Suy nghĩ , cuối cùng Lương Tây Kinh vẫn mở WeChat .