Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-02-02 11:55:54
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh đang cái gì thế?” Cảm nhận ánh mắt sáng rực của Lương Tây Kinh nên Thi Hảo cố tình hỏi.

 

Lương Tây Kinh thẳng thắn trả lời: “Nhìn bạn gái của .”

 

“...”

 

Hai gò má của Thi Hảo nóng lên, cô cảm thấy ngượng ngùng trong vô thức.

 

Lương Tây Kinh Thi Hảo bằng ánh mắt quá đỗi nóng bỏng như đang ăn tươi nuốt sống cô, nên cô phần thẹn thùng đỏ mặt và ngoảnh mặt để sang chỗ khác: “Chúng ăn sáng nhé?”

 

“Em đói bụng hửm?” Lương Tây Kinh hỏi.

 

Thi Hảo khó hiểu: “Em đói. Đợi đến chỗ đó thì chúng mới ăn hả?”

 

Cô thực sự đói bụng.

 

Lương Tây Kinh: “Nếu em đói thì đợi đến đó hẵng ăn . Nếu muộn quá thì sẽ tắc đường nghiêm trọng đấy.”

 

Thi Hảo gật đầu, tò mò hỏi: “Chúng sẽ đến một nơi xa ?”

 

Lương Tây Kinh: “Cũng tàm tạm thôi.”

 

Sau khi lên xe, Thi Hảo vốn xem Lương Tây Kinh đang định về hướng nào. kịp quan sát thì điện thoại di động của cô rung lên . Đó là tin nhắn của Ôn Ỷ, cô hỏi Thi Hảo sớm .

 

Thi Hảo: [Ừm, bọn tớ xuất phát . Hôm nay định gì thế?]

 

Ôn Ỷ: [Tớ tỉnh ngủ nướng giường ở nhà cả ngày.]

 

Thi Hảo: [Được. Cậu ngủ chỗ nào cũng hết. Tớ sẽ tranh thủ mang quà về cho nhé.]

 

Ôn Ỷ: [Ỏ, ok luôn.]

 

Hai tán gẫu vài câu thì Thi Hảo quên mất việc quan sát điểm đến .

 

Mãi đến khi chiếc xe lái bãi đậu xe, Thi Hảo mới muộn màng ngẩng đầu lên tập trung về một tòa nhà cách đó xa. Cô chậm rãi chớp mắt, đó đầu ở ghế lái: “... Anh đưa em đến khu vui chơi để gì thế?”

 

Lương Tây Kinh: “Hôm nay là ngày Quốc tế Thiếu nhi mà.”

 

Thi Hảo hôm nay là ngày Quốc tế Thiếu Nhi, chỉ là cô ngờ Lương Tây Kinh nghĩ tới chuyện đưa đến địa điểm .

 

Còn kịp hỏi thì cô đột nhiên nhớ tới những lời mà và Lương Tây Kinh từng trong lúc hàn huyên.

 

Đó là ngày Quốc tế Thiếu nhi năm ngoái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-138.html.]

Một đồng nghiệp ở phòng trợ lý xin nghỉ phép. Nếu chỉ nghỉ một hoặc hai ngày thì họ cần xin sự chấp thuận của Lương Tây Kinh mà chỉ cần với Thi Hảo một tiếng là . Một điều hết sức trùng hợp là ngày Quốc tế Thiếu nhi năm đó rơi thứ Sáu, thế là tới mấy đồng nghiệp trong phòng trợ lý đều xin nghỉ phép.

 

Mãi tới khi tan ca, Lương Tây Kinh mới hỏi Thi Hảo rằng: Tại hôm nay nhiều xin nghỉ phép đến ? Có đây là một ngày đặc biệt nào đó ?

 

Thi Hảo với rằng: Hôm nay là ngày Quốc tế Thiếu nhi nên những đồng nghiệp đều xin nghỉ phép để đưa con họ đến khu vui chơi.

 

Khi đó, Lương Tây Kinh Thi Hảo với vẻ khó hiểu như thể vô cùng ngờ vực - Tại bọn họ nhất định đến khu vui chơi ngày Quốc tế Thiếu nhi ? Ngày hôm là ngày cuối cùng trong tuần , chẳng chơi cuối tuần cũng giống thôi ?

 

Thi Hảo suy nghĩ một chốc trả lời : “Đây chính là một loại nghi thức trong cuộc sống đấy.”

 

Lương Tây Kinh gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

 

Sau khi ký xong văn kiện trong tay, đưa nó cho Thi Hảo hỏi: “Còn em thì ? Ngày Quốc tế Thiếu nhi cảm giác nào ?”

 

Thi Hảo sửng sốt một lát, đó thẳng thắn đáp : “Tổng giám đốc Lương , em là con nít .”

 

Thi Hảo chỉ thể ngày Quốc tế Thiếu nhi với tâm trạng ấm ức và cay cú mà thôi.

 

“...”

 

“Anh .” Lương Tây Kinh im lặng hỏi: “Ý đây, trong trại trẻ mồ côi tổ chức hoạt động ngày Quốc tế Thiếu nhi ?”

 

Lương Tây Kinh những trải nghiệm trong cuộc sống quá khứ của cô.

 

Thi Hảo suy nghĩ trong thoáng chốc: “Có chứ.”

 

Lương Tây Kinh: “Thông thường sẽ là hoạt động gì?”

 

Thi Hảo: “Ăn một bữa cơm ngon lành, còn phát mấy viên kẹo nữa.”

 

Trước khi cô lên năm tuổi, điều kiện ở trại trẻ mồ côi cho lắm. Vì , thể ăn một bữa ngon lành là một chuyện hết sức thỏa mãn và hài lòng .

 

Lương Tây Kinh hắng giọng, đó hỏi thêm câu nào nữa.

 

...

 

“Thi Hảo .” Giọng của Lương Tây Kinh kéo dòng suy nghĩ miên man đang trôi dạt xa xăm của Thi Hảo về.

 

Cô ậm ừ ngẩng đầu : “Lương Tây Kinh.”

 

Anh Thi Hảo đang gì.

 

Lương Tây Kinh cụp mắt xuống, nắm lấy cổ tay của cô rời xuống để đan mười ngón tay với cô, giọng trầm vang lên: “Hôm nay chúng sẽ trẻ em một nhé, em?”

 

Lông mi của Thi Hảo khẽ run rẩy, trái tim trong lồng n.g.ự.c đập mạnh mẽ và mãnh liệt: “... Được ạ.”

Loading...