Nửa giờ , Thi Hảo gặp Lương Hanh ở quán cà phê đặt tại tầng trệt của công ty.
Vì hôm nay là thứ Sáu nên hầu hết các đồng nghiệp trong công ty tan vội vàng về nhà ngay.
"Cháu chào chủ tịch ạ." Thi Hảo trông thấy Lương Hanh đang cách đó xa, lập tức lên tiếng chào.
Người quản gia bên cạnh Lương Hanh là bác Tôn, tất cả vệ sĩ đều ở phía xa. Khi thấy Thi Hảo, Lương Hanh lập tức nở hiền hậu: "Thi Hảo đến đấy ?"
Thi Hảo lên tiếng trả lời.
"Cháu xuống ." Lương Hanh hiệu cho cô xuống phía đối diện : "Các đồng nghiệp của cháu về hết ?"
Thi Hảo ông nghĩ gì, ông đang lo lắng rằng lúc vẫn còn nhiều nhân viên ở công ty.
Cô âm thầm hít sâu một , chậm rãi đến gần xuống ghế: "Hôm nay là thứ Sáu nên công ty khá ít đồng nghiệp ở tăng ca ạ."
Lương Hanh gật đầu, ông hiểu ý tứ trong câu mà cô truyền đạt.
Thi Hảo xuống, bác Tôn hỏi cô uống gì .
"Cho cháu một cốc Americano nóng ạ." Thi Hảo do dự mấy giây .
Bác Tôn ngạc nhiên, Lương Hanh cũng ngẩng phắt đầu lên cô: "Không sợ mất ngủ ?"
Thi Hảo: "Không ạ, cháu quen ."
Bác Tôn Lương Hanh, Lương Hanh phất tay: "Ông gọi đồ ."
Không lâu , bác Tôn đưa cho Thi Hảo một cốc Americano nóng do nhân viên của quán cà phê .
Thi Hảo cảm ơn ông nhận lấy cốc cà phê, cô cầm lên, nhấp một ngụm nhỏ. Trong nháy mắt, hương vị đắng chát tràn ngập trong khoang miệng. Vị đắng lan tỏa khiến đầu óc cô tỉnh táo hơn hẳn.
Thi Hảo chậm rãi uống cốc cà phê, khi cô uống xong, Lương Hanh mới lên, bảo: "Đi thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-145.html.]
Thi Hảo mím môi, mỉm : "Vâng ạ."
Đã gần bảy giờ tối, giờ các đồng nghiệp chắc hẳn về hết.
Thi Hảo ngẩng đầu lên tầng, cô nhận chỉ còn mỗi phòng nghiên cứu và phát triển là còn sáng đèn.
Giống như những gì mà Lương Hanh , họ thật sự dạo quanh công ty.
Đầu tiên ông dạo một vòng tầng trệt với Thi Hảo, hai chuyện về tình hình phát triển của tập đoàn Lương Thị trong mấy năm qua.
Sáu năm , tập đoàn Lương Thị từng rơi khủng hoảng tài chính.
Lương Tây Kinh về nước thời điểm đó, khi tiếp quản tập đoàn, việc ở chi nhánh nước ngoài của tập đoàn. Sau khi nghiệp, bắt đầu phấn đấu từ những chức vụ thấp nhất.
Cuộc khủng hoảng tài chính khiến Lương Hanh lâm bệnh nặng, Lương Tây Kinh ngay lập tức bay về nước tiếp quản công việc kinh doanh của Lương Hanh.
Vào thời điểm đó, ai tin rằng tập đoàn Lương Thị thể vùng dậy phát triển, thậm chí còn cho rằng chuyện tập đoàn Lương Thị tuyên bố phá sản là chuyện sớm muộn.
Tuy nhiên ngờ rằng trai trẻ tuổi Lương Tây Kinh thể quyết đoán và tàn nhẫn như .
Anh ngay lập tức từ bỏ những dự án thua lỗ, kịp thời ngăn chặn những tổn thất cho tập đoàn, đó vô cùng quyết đoán cho mở rộng thêm mảng kinh doanh của tập đoàn ở những ngành nghề đang phát triển. Trong những năm đó, Lương Tây Kinh như một cỗ máy việc cảm xúc, trong mắt chỉ xoay quanh công việc và công việc.
Lúc Thi Hảo vẫn còn trong giai đoạn thực tập sinh ở tập đoàn Lương Thị, cô thường chạm mặt lúc sáu giờ sáng ở tầng trệt của tập đoàn.
Khoảng một hai năm , Lương Tây Kinh dường như bám rễ luôn ở công ty, dù bận rộn thế nào cũng dành thời gian tập thể dục ba đến bốn một tuần. Lúc nào Thi Hảo gặp sáng sớm cũng thấy đang chạy bộ.
Lần duy nhất cô thấy tập thể dục là khi ốm.
Trong vòng hai năm, Lương Tây Kinh biến tập đoàn Lương Thị từ thua lỗ thành sinh lợi.
Mấy năm trở đây dẫn dắt tập đoàn Lương Thị trở về quỹ đạo ban đầu, giá trị của tập đoàn cũng như giá trị của bản càng ngày càng tăng cao.
…
Lương Hanh nhớ chuyện lúc đó kể cho Thi Hảo . Lương Tây Kinh về nước đến bệnh viện thăm ông, khi xong báo cáo, bảo rằng ông cứ yên tâm dưỡng bệnh, sẽ để cho tâm huyết cả đời của ông hủy hoại trong tay .