Sau đó chứng minh là thì sẽ .
Nói đến đây, Lương Hanh quan sang Thi Hảo: "Tuy lúc đó ông tin tưởng nó nhưng vẫn thật sự yên tâm cho lắm."
Thi Hảo kịp lên tiếng trả lời thì Lương Hanh hỏi cô: "Cháu vì ông yên tâm ?"
Thi Hảo lắc đầu: "Ông kể ạ."
Lương Hanh chắp tay lưng về phía khẽ : "Thật thì tính cách của nó mạnh mẽ nhưng cũng cố chấp, chính sách mềm mỏng là gì cả, khi việc mà cứng rắn quá thì sẽ tự đặt những tình huống nguy hiểm."
Thi Hảo , cô yên lặng một lúc : " tất cả những gì mà từ đến giờ đều là những lựa chọn đúng đắn hết ạ."
Lương Hanh liếc cô: "Trên thương trường chỉ cần phạm pháp là , nào phân biệt đúng sai bao giờ?"
Thi Hảo im lặng, đáp.
Lương Hanh tiếp tục lên phía : "Cháu trong hai năm đầu tiên mà nó tiếp quản tập đoàn gây thù chuốc oán với bao nhiêu trong hội đồng quản trị ?" Ông dừng một lát thở dài: "Nếu lúc đó thái độ của nó mềm mỏng một chút thì chừng đó nó sẽ thương nặng như ."
Thi Hảo nên trả lời như thế nào.
Hai năm Lương Tây Kinh từng thương nhẹ. Một trong hội đồng quản trị tiết lộ bí mật của công ty ngoài, khi điều tra việc đó, Lương Tây Kinh giữ cho một chút mặt mũi nào, tống thẳng tù, chặn bộ đường lui của đó.
Người nhà của đó giữ mối hận trong lòng, trong một bữa tiệc, họ tay trả thù Lương Tây Kinh.
Vì Lương Tây Kinh mới thương và viện trong một thời gian.
Thi Hảo suy nghĩ một chút lên tiếng: "Chủ tịch, cháu đồng ý với suy nghĩ của ông."
Lương Hanh ngạc nhiên: "Cháu đồng ý với cách của nó?"
Thi Hảo thẳng vẻ mặt uy nghiêm của ông: "Vâng, tổng giám đốc Lương gì sai cả ạ."
Thật ý tứ của Lương Hanh là Lương Tây Kinh sai, ông chỉ hy vọng Lương Tây Kinh thể giải quyết chuyện một cách nhẹ nhàng hơn.
Yên lặng một lúc, Lương Hanh mỉm : "Thi Hảo, cháu thư ký của Tây Kinh hơn hai năm đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-146.html.]
Thi Hảo mím môi: "Vâng."
Lương Hanh tiếp tục về phía , : "Cháu càng ngày càng giống nó đấy."
"..." Thi Hảo rõ từng câu từng chữ của Lương Hanh, cô thở chậm một nhịp. Cô liếc Lương Hanh, đoán ý nghĩa đằng câu của ông.
Cô kịp hiểu thì Lương Hanh chuyển chủ đề chuyện, ông trò chuyện với cô về những vấn đề khác của công ty.
Đi từ tầng trệt lên, Lương Hanh cùng Thi Hảo đến phòng nghiên cứu và phát triển và phòng Marketing.
Sau khi ngang qua hai phòng , hai thẳng đến văn phòng của tổng giám đốc.
Đã lâu Lương Hanh đến công ty, ông hỏi Thi Hảo nhiều vấn đề.
Chỗ của trợ lý và tổng giám đốc sự đổi, trong văn phòng của Lương Tây Kinh đang trồng cây xanh.
Nhìn hai cây xanh trong văn phòng, Lương Hanh hỏi Thi Hảo: "Nó trồng cây xanh từ bao giờ thế?"
Thi Hảo theo ánh mắt của ông, cảm thấy căng thẳng trong lòng. Cô nín thở vài giây nhỏ: "Từ đầu năm nay ạ."
Cây xanh trong văn phòng của Lương Tây Kinh chuyển đến từ ban công của Thi Hảo.
Lúc đó là thời điểm cuối tuần, cận kề năm mới, hai đang ôm ấp yêu thương , hiểu bàn bạc về món quà mừng năm mới.
Thi Hảo chuẩn sẵn quà cho Ôn Ỷ và các đồng nghiệp khác.
Lương Tây Kinh thấy , nhíu mày hỏi cô: "Thế còn của thì ?"
Thi Hảo ngẩn , ngờ rằng sẽ đòi cô quà.
Cô vốn dĩ chuẩn quà cho .
Hai im lặng hồi lâu, Lương Tây Kinh cô chằm chằm hỏi: "Không ?"
"... Có chứ." Thi Hảo khẽ chớp mắt mấy , ứng biến vô cùng linh hoạt: "Hai cây xanh nhất ban công là quà năm mới mà em chuẩn cho đó."